“Đắc Nhân Tâm” – một trong những quyển
sách bán chạy nhất thế giới, nổi tiếng mọi thời đại, một quyển sách nhận được rất
nhiều lời khen nhưng cũng không ít lời chê bai, chỉ trích. Người yêu mến sách
thì nói rằng sách này giúp người ta biết cách đối nhân xử thế, thu phục lòng người,
rất đáng để đọc. Người chỉ trích nó thì cho rằng nó rất giả tạo, nó hướng dẫn
người đọc cách thuyết phục người khác nhằm phục vụ cho lợi ích bản thân, giả dối.
Bản thân mình sau khi đọc hết quyển
sách với một tinh thần cởi mở thì mình thấy quyển sách này cũng bình thường,
không quá hay cũng chẳng quá giả dối như lời đồn. Chính tác giả Dale Carnegie cũng
luôn nhấn mạnh rằng chúng ta phải thực hiện các nguyên tắc được đề cập đến
trong sách với sự chân thành, không được giả dối, mánh khóe, vì nếu xu nịnh, lừa
dối sẽ bị người khác phát hiện thôi.
Dale Carnegie (1888 – 1955) sinh ra
trong một gia đình nông dân nghèo tại tiểu bang Missouri, Mỹ. Dale Carnegie bắt
đầu sự nghiệp của mình với nghề bán hàng và diễn viên, nhưng không thành công. Tự
nhận mình là một trong số những người bất hạnh nhất New York năm 1909, chỉ sau
một thời gian ngắn, bằng những nỗ lực vượt bậc của mình, ông đã được hàng triệu
người trên thế giới biết đến và ngưỡng mộ bởi tài năng xuất chúng trong nghệ
thuật hùng biện và khả năng thuyết phục người khác. Năm 1912, ông đã xây dựng một
hệ thống huấn luyện mang tên Dale Carnegie, một tổ chức đến nay vẫn hoạt động và
phát triển rộng khắp trên toàn thế giới.
Bỏ qua nghi vấn rằng những nội dung
trong “Đắc Nhân Tâm” là giả tạo, mình vẫn thấy “Đắc Nhân Tâm” có một số điểm chưa
hay: