Hôm nay tôi lại ra rạp xem phim một mình, vì đó là một bộ phim tôi muốn xem nhưng rủ em gái và chị thì không ai đi chung.
Về nhà tôi lại xem tiếp 2 tập "Khi cuộc đời cho bạn quả quýt" và khóc lóc. Bộ phim chết tiệt, xem tập nào cũng phải khóc. Tôi tự hứa với lòng chỉ xem hết bộ này thôi rồi không xem phim bộ nữa, đã không có thời gian rảnh mà còn đua đòi xem phim bộ.
Xem phim chán chê, tôi soi mình trong gương, mắt hơi thâm, da mặt hơi xấu, rồi thấy tóc lại dài, lại phải đi cắt. Nghĩ đến việc đi cắt tóc, ngán như đi làm.
Dạo này tôi không cảm nhận được gì nhiều về cuộc sống của chính mình. Cảm giác như chỉ lê lết cho qua ngày đoạn tháng. Hàng ngày đi làm, ăn rồi uống, ngủ rồi sáng ngày ra lại đi làm. Tôi không còn tập trung làm việc năng suất được như trước. Tôi bỏ ăn chế độ, nghỉ tập thể thao, không đọc nổi một cuốn sách. Để có cảm giác mình vẫn sống, tôi dồn hết sự tập trung chú ý vào mấy mã cổ phiếu. Thị trường sập một cú, giờ tôi càng như người đi mây về gió.
Thôi thì cứ sống nốt những ngày này thôi. Rồi sẽ qua mà.