Thứ Năm, 23 tháng 4, 2020

Cuộc sống sau "giãn cách xã hội"

Aiguuuuuuu. Lâu lắm rồi mới quay lại Blog. Do lệnh giãn cách xã hội nên mình đã về quê và Work From Home 22 ngày, một quãng thời gian kinh khủng khiếp, vì nóng, nóng, nóng và quá nóng! Cũng chính vì quá nóng và WFH bị mệt nên lười biếng viết lách.

Mình đã trở lại Sài Gòn từ hôm qua, và mình thấy giống như là được ... sống lại vậy. Cuối cùng cũng được trở lại những thói quen sinh hoạt lành mạnh và đều đặn, được có không gian riêng tư và tràn ngập ánh sáng mặt trời (nhưng cũng có lúc nắng tàn nhẫn chiếu thẳng vào mặt đứa muốn ngủ nướng!)

Thật lòng là khi ở nhà hơn 3 tuần mình hiếm khi tập thể dục, lại còn ăn quá nhiều (vì ở nhà luôn có đồ ăn vặt trong tầm tay và tầm mắt), mình ước chừng đã tăng khoảng 4 hay 5 cân gì đó (lạy Chúa trên cao 😨)

Mình là một người thích sự ổn định, cực kỳ thích sự ổn định và không bao giờ muốn cuộc sống bị xáo trộn. Tuy nhiên dạo gần đây mình lại cảm thấy chán, vô tình xem được một video trên Youtube và chị Trang (Iammaitrang channel) đã nói "nếu cảm thấy cuộc sống nhàm chán có thể là những kiến thức của bạn đã trở nên cũ kỹ, bạn cần phải bắt tay vào học hay làm cái gì đó mới". Thế là mình đã thử một số thứ hay ho trong vài ngày gần đây.

Mình đã thử học hát tiếng Hoa. Mình chưa bao giờ biết một câu tiếng Tàu nào ngoài câu "nị sắn thỉ hảo má" ("bạn có khỏe không" thì phải??) do ngày xưa đọc truyện Thần Đồng Đất Việt 😂 và một số từ như "ngụ khu" (Ngộ Không), "si phụ" (sư phụ"), "hảo á" (được á) do xem phim Tây Du Kí hồi nhỏ. Mình quyết định chọn một bài hát đã xưa rất xưa để học, bài hát "Chuột yêu gạo" (Lao sủ ai ta mỉ, kaka, bây giờ biết đọc câu này rồi nhé. Lao sủ là con chuột đấy 😂😂). Sau 3 buổi tự học trên youtube, chắc tầm 4 tiếng, mình đã có thể hát ngon lành bài hát này bằng tiếng Bông rồi, yay yay. Link ở đây này 👻👻 Giờ thì mình tin ngôn ngữ là thế mạnh vượt trội của mình rồi 🙆

Sau 2 năm chơi guitar đệm hát chán chê và có thể đệm hát được rất nhiều bài hát mình thích, mình bắt đầu mò mẫm chơi guitar solo. Bây giờ đang tập Canon in C bản easy, và vẫn như thường lệ, mình cảm giác mình tiến bộ rất nhanh, học 2 buổi đã được nửa bài rồi, yay yay. Hy vọng là sẽ sớm ra được clip, chiếc clip xinh xắn đầu tiên Thanh True đánh guitar sô lô.

Mình bắt đầu quay lại học tập trên UBrand dù không có nhiều thời gian như thời còn sinh viên. Nhưng mình không mua khóa học mới nữa, mình đọc lại những gì mình đã từng học trong suốt thời gian dùng UBrand. Hóa ra là mình đã bỏ tiền ra mua và bỏ thời gian để học một lượng kiến thức khủng đến như vậy. Mình đã học và đọc đủ thứ, từ thuyết trình, bán hàng, marketing, tâm lý, trí tuệ cảm xúc, tình yêu, ăn chay, nuôi dạy con, khoa học công nghệ... Cứ cái quái gì mình thích là mình đọc. 

Chợt bồi hồi nhớ cái thời mà UBrand vừa mới ra mắt và mình là một trong những người đầu tiên trải nghiệm UBrand, giờ cái lứa ấy đi đâu hết rồi á (Mình cũng vậy mà, sau khi kiếm được việc làm thì mình đã bỏ UBrand luôn 3 năm trời rồi).

IELTS thì vẫn luyện (hơi không) đều... Vì khó bỏ xừ, học từ năm này qua năm khác thấy sự tiến bộ chỉ nhích nhích một tí xíu. Có những ngày làm có vài bài tập ngữ pháp mà phải nghỉ tới 2, 3 chặp rồi mới quay lại làm tiếp được. Nói thì như gà mắc tóc, nghe thì lùng bùng lùng bùng, đụng tới bài đọc là ngủ gục, viết thì ... thôi cho xin đi, không rặn được một câu nên hồn. Thiệt không biết bao giờ mới đi thi được luôn á.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét