Bài viết làm quen

Bài viết làm quen

Xin chào, Mình là Thanh. Rất vui khi bạn ghé thăm blog này. Mình đã mất khá nhiều thời gian để suy nghĩ xem nên giới thiệu thế nào về bả...

Thứ Năm, 30 tháng 1, 2025

Khai bút 2025

Hôm nay là mùng 2 Tết Ất Tỵ, tôi viết bài để khai bút.


---


Vòng luẩn quẩn


Từ khi được nghỉ tết, tôi ngủ rất dễ và rất ngon, khác hẳn với thường ngày. Tôi võ đoán là nhờ vào việc không phải đi làm, không phải lo lắng về công việc. Lạ nhỉ, một vòng xoáy luẩn quẩn. Chúng ta căng thẳng vì đi làm, nhưng mà không có việc làm còn căng thẳng hơn. Thế nên tôi ngộ ra đây là một sự đánh đổi trong trò chơi cuộc đời, chúng ta đổi sự an tịnh tinh thần để lấy những đồng tiền giúp duy trì cuộc sống vật chất (và cả tinh thần). 


Sẽ có người nói rằng: “Người trưởng thành thì không lựa chọn, họ chọn cả hai”. Tôi tin câu này trong trường hợp nói về sự nghiệp và tình yêu. Chắc chắn tôi không lựa chọn giữa sự nghiệp và tình yêu, tôi phải có cả hai. Tôi cũng không chọn giữa công việc và đạo đức. Đối với tôi, đã làm việc thì phải làm việc trong phạm vi đạo đức cho phép, chứ tôi không đổi lương tâm để lấy công việc. Còn trong trường hợp nói về công việc và sức khỏe, tôi thấy bản thân không chọn được cả hai. Tôi buộc phải hy sinh một phần sức khỏe thể chất và tinh thần cho công việc, sự nghiệp. Tôi cũng muốn có chức vụ cao và mức lương tốt mà lại nhàn hạ và thong thả, nhưng thực tế cuộc đời không vận hành như thế! Tôi chỉ có thể đưa ra lựa chọn tốt nhất trong khả năng của mình: Vừa cố gắng hoàn thành tốt công việc, vừa nỗ lực duy trì sức khỏe, được bao nhiêu thì được. 


---


Bản Kế Hoạch 3 Năm Cuộc Đời


Mùng 2 Tết năm 2025 cũng là ngày kết thúc của Bản Kế Hoạch 3 Năm Cuộc Đời mà tôi đã lập ra vào mùng 2 Tết năm 2022. Tại thời điểm ngồi lập ra Bản Kế Hoạch đó, tôi không nghĩ mình sẽ đạt được mục tiêu, và 3 năm là dài quá. Thế nhưng 3 năm trôi qua nhanh vun vút và tôi cũng đạt được phân nửa mục tiêu mình đặt ra, riêng ở mục Tài Chính thì tôi đạt được hết. Tôi đã có được tài chính như mong đợi, mọi thứ diễn ra thật kỳ diệu trong 3 năm nhờ tôi đã viết ra từng thứ mà bản thân muốn có.


---

Chủ Nhật, 12 tháng 1, 2025

[Thơ] Quên anh chưa

Em đã quên anh chưa
Hy vọng là quên rồi
Nhớ một người xa lạ
Cũng chẳng để làm chi

Em có người mới chưa
Họ yêu em nhiều chứ
Mong là người vững chãi
Để em được an tâm

Em có hạnh phúc không
Anh hy vọng là có
Có lẽ em vẫn vậy
Vui vẻ và mộng mơ

Anh vẫn cứ làm thơ
Về tình ta ngày ấy
Vì lòng anh còn mãi
Mối tình này chưa quên

Thứ Năm, 2 tháng 1, 2025

Có lẽ tôi đã quá may mắn

Tôi thường ít viết về sự cô đơn, mặc dù hầu hết thời gian trong cuộc đời tôi ở một mình, trải qua phần lớn sự kiện một mình.

Tôi có thể làm mọi thứ một mình, từ đi ăn, đi xem phim đến đi du lịch và đi bệnh viện.
Tôi có thể một mình vượt qua những giai đoạn khó khăn và tiêu cực, thất tình, rồi thất nghiệp hoặc thất bại.
Người bạn thân nhất và chỗ dựa tinh thần lớn nhất của tôi có lẽ là ... chính bản thân mình.

Tôi có một người bạn, chúng tôi thường hay nhận là bạn thân của nhau, chơi từ năm lớp 9 tới nay. Những năm gần đây thì chúng tôi gặp nhau khá đều, cứ tầm một tháng một lần, trước đó thậm chí còn nhiều hơn. Năm vừa rồi thì cả hai đều bận túi bụi nên hình như chỉ gặp 2 lần. 

Hôm qua nó chủ động hỏi thăm tôi sau 2 tháng không nói chuyện gì. Nó hỏi tôi có người yêu chưa. Tôi bảo chưa, bận lắm chẳng có thời gian yêu đương. Nó hỏi tôi khóa Facebook hả, tôi bảo ừ tâm trạng không tốt nên không muốn tiếp xúc xã hội. Nó hỏi tôi công việc ổn không, tôi bảo không ổn lắm đang chỉ ráng trụ. Tôi kể cho nó chuyện bị YouTube đánh bản quyền, nó bảo "đừng dính vào mấy chuyện bản quyền, mệt mỏi lắm". Đến đây tôi thấy cứ sao sao. Tôi đâu có cần mọi người nói với tôi một câu hiển nhiên như thế. Tự dưng tôi thấy cứ nhàn nhạt. Bản thân tôi thời gian qua cũng không chủ động thăm hỏi quan tâm ai, chỉ đắm chìm vào những cô đơn vất vả của riêng mình. Ừ thì mình cũng nhạt, sao trách người khác nhạt với mình được. Tôi kết thúc câu chuyện nhạt nhẽo bằng câu "thôi Tết gặp tám tiếp nhé".