Thứ Sáu, 28 tháng 2, 2020

Em

Anh chưa bao giờ ngừng hy vọng một ngày em sẽ đồng ý làm vợ anh. Có thể anh lặng im, có thể anh không làm phiền em nữa, có thể anh đã hơi tuyệt vọng, nhưng anh chưa bao giờ ngừng hy vọng.

Bây giờ anh chẳng có gì, nhưng anh luôn tin nếu có em bên cạnh, anh sẽ có được tất cả mọi thứ anh muốn, và cho em mọi thứ em cần. Bởi anh tin em mang những điều tốt đẹp nhất đến cho anh.

Anh sẵn sàng đánh đổi tất cả để có em trong đời, em biết không? Vì với anh em sẽ là tất cả, đặc biệt là hai điều quan trọng nhất, là niềm vui và động lực sống của anh.

Anh chưa bao giờ ngưng nói "anh cần em", vì anh thật sự cần em, em hiểu không? Anh cần em như không khí anh hít thở từng giây, anh cần em như nước anh uống mỗi ngày, không có em thì anh không chết ngay như thiếu hai thứ đó, nhưng thiếu em anh cũng tàn héo, thiếu ánh nắng từ em anh cũng trở nên lạc lối, lạnh lẽo trong cuộc đời tăm tối.

Anh luôn cảm thấy cô đơn và nhạt nhẽo trên thế giới này, mỗi ngày cho đến ngày em đến. Em cho anh cảm giác yêu thương và gần gũi, em quan tâm và thấu hiểu anh, em cho anh hạnh phúc và động lực để sống tiếp và sống tốt.

Nhưng sao giờ đây em lại xa xôi quá. Anh cứ với mãi nhưng chẳng chạm được đến em, anh cứ tìm mãi mà chẳng thấy được lối vào tim em, anh ở thật gần ngay bên cạnh em nhưng sao thấy thật xa cách. Con tim anh tan vỡ mỗi giây phút anh nghĩ về việc phải chia ly.

Giá mà, em cứ ở đây. Giá mà, em bên anh trong cuộc đời này. Giá mà, em yêu anh như cái cách em muốn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét