Thứ Sáu, 21 tháng 2, 2020

Anh biết phải làm gì?

Anh chẳng biết phải làm gì.

Rốt cuộc thì quên một người là phải làm những gì?

Và nếu anh không thể quên được em, thì em có thể nào quay về bên anh không?

Đừng bỏ anh một mình nơi này, hằng ngày cặm cụi làm bạn với bàn phím và những con chữ. Anh luôn cảm thấy cô đơn và trống rỗng kể từ khi em ra đi.

Bao nhiêu nước mắt anh đã dành cho cuộc tình này rồi. Vậy mà em chẳng một lần thấu hiểu nỗi đau anh. Em vẫn lạnh lùng là thế, vẫn dửng dưng quay lưng là thế.

Có phép màu nào mang anh về lại với những tháng ngày hạnh phúc thoáng qua không.

Anh biết em ghét con người chia tay rồi lại hay níu kéo :) Anh cũng không mong em sẽ đọc được những bài viết của anh đâu, anh không thích đâu. Anh đau một mình cũng quen rồi. Anh biết là chuyện gì rồi cũng sẽ qua mà thôi. Đừng bận lòng vì anh, mà chắc em cũng chẳng có thời gian bận lòng với anh đâu vì em cũng có mối quan tâm khác rồi. Cứ để anh một mình với những cơn đau đi em. Gào thét rồi cũng lặng im chịu đựng. Kêu khóc rồi cũng mỉm cười buông tay. Yếu đuối rồi cũng phải mạnh mẽ mà bước tiếp. Anh phải sống tiếp thôi, anh đâu còn lựa chọn nào khác. 

Chỉ là, anh rất cần em. Trái tim tan vỡ của anh cần hơi ấm của em.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét