Thứ Năm, 20 tháng 2, 2020

[Thơ] Kẻ du hành trong nỗi nhớ

Anh là kẻ du hành trong nỗi nhớ
Mỗi hành tinh là một nỗi buồn nhỏ
Nỗi buồn ngày em đi trong mưa gió
Nỗi buồn ngày em ước hẹn cùng ai

Cuộc đời anh là những tiếng thở dài
Đắm mình trong tiểu hành tinh nước mắt
Và trượt dài trên nỗi đau đằng đẵng
Tỉnh giấc dậy thấy hành tinh cô đơn

Dù thế nào anh vẫn sẽ biết ơn
Người một thời từng cho anh hạnh phúc
Mình không thành vì gặp không phải lúc
Hẹn gặp em ở kiếp hậu xa xôi

Anh tiếp tục du hành trong nỗi nhớ
Nhớ về em người con gái dịu hiền
Cõi ngân hà sẽ cùng anh ghi khắc
Giấc mộng đẹp mãi mãi chẳng tàn phai.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét