Bài viết làm quen

Bài viết làm quen

Xin chào, Mình là Thanh. Rất vui khi bạn ghé thăm blog này. Mình đã mất khá nhiều thời gian để suy nghĩ xem nên giới thiệu thế nào về bả...

Thứ Ba, 30 tháng 4, 2024

Giờ này tuần sau ở Đài rồi

Thoắt cái đã gần hết ngày nghỉ lễ thứ 4, chưa thấy "đã nư".

Giờ này tuần sau mình đang vi vu xứ Đài rồi.

Ngay từ đầu mình đã không hào hứng gì với chuyến đi này, bởi vì nó kéo dài tới tận 5 ngày và ngay sau khi về thì mình phải họp tháng, mà mỗi lần họp tháng mình phải mất 10 ngày làm slides, nghĩa là chuyến đi đã ngốn hết phân nửa thời gian mình cần để chuẩn bị cho cuộc họp quan trọng.

Vừa không hào hứng, vừa bận rộn với công việc, mình gần như không chuẩn bị gì cho chuyến đi này. Cho đến cách đây 3 hôm, mình gặp một người bạn đã từng đi du lịch Đài Loan, bạn ấy kể đủ thứ vui vẻ về chuyến đi, khiến mình cảm thấy được truyền cảm hứng và cuối cùng thì mình cũng tìm được hứng thú để đi. Bạn ấy hỏi "Tại sao Thanh lại không hào hứng cơ chứ?!", mình trả lời rằng vì sợ công việc bị đình trệ khi đi tận 5 ngày và không làm được gì cả. Bạn nói rằng "Thanh suy nghĩ như thế là dở rồi, đây là cơ hội tốt nhất để Thanh có thể vứt bỏ mọi công việc mà không ai bắt bẻ gì được Thanh, bởi vì đây là chuyến đi do công ty tổ chức thì ai mà dám trách Thanh nếu Thanh bỏ lại công việc, và sếp cũng đi nên đâu có "dí" Thanh được. Tận hưởng đi Thanh". 

Sau đó bạn ấy chia sẻ cho mình một vài kinh nghiệm khi đi Đài, mình dần cảm thấy mọi thứ bớt mơ hồ và khó chịu. Mình bắt đầu "chịu" chuẩn bị cho chuyến đi, mua thêm vài thứ cần thiết, đóng gói đồ, đọc lịch trình bên tour cung cấp, blah blah. 

Hy vọng là mình sẽ có một chuyến đi tốt đẹp và sau đấy cũng chuẩn bị kịp cho cuộc họp được tốt đẹp =.=' 

Oày, cái con người không thể buông bỏ trách nhiệm để tận hưởng chuyến du lịch nào.

Thứ Bảy, 27 tháng 4, 2024

[Review sách] Dọn Cho Gọn Tâm Trí - Yuko Hirose

(Viết lại một bài cũ từ 16/03/2020)

Trong vài năm trở lại đây, có lẽ các bạn cũng nghe rất nhiều người nhắc đến lối sống tối giản, hay Minimalism. Tối giản đang là một xu hướng thịnh hành của giới trẻ. Vậy tối giản là gì? 

Có rất nhiều định nghĩa về chủ nghĩa tối giản, tuy nhiên, tất cả đều có chung một ý niệm: đây là triết lý sống hướng đến sự giản đơn và ít vật chất.

Chủ nghĩa tối giản có thể được áp dụng vào mọi mặt trong đời sống: suy nghĩ, công việc, các mối quan hệ… Tuy nhiên, trọng tâm của lối sống tối giản thường hướng đến việc thay đổi không gian sống.

Lối sống tối giản đem đến cho con người rất nhiều lợi ích, lợi ích dễ thấy nhất là tiết kiệm chi phí, có nhiều thời gian hơn, cải thiện sức khỏe, bảo vệ môi trường,... 


Trên thị trường hiện nay có rất nhiều cuốn sách viết về chủ đề Lối sống tối giản, có thể kể đến là Lối sống tối giản của người Nhật – Sasaki Fumio, Một Cuốn Sách Về Chủ Nghĩa Tối Giản – Chi Nguyễn, Nghệ thuật theo đuổi sự tối giản – Greg McKeown, Dọn Cho Gọn Tâm Trí - Yuko Hirose,...

Thứ Năm, 25 tháng 4, 2024

Một đời

Hãy nở nụ cười mà em xứng đáng
Phần đời còn lại để anh lo toan


Mấy ngày gần đây mình đang bị dính bài hát "Một đời" của 14 Casper ft. Bon Nghiêm. Và tự dưng trong một khoảnh khắc mình có cảm giác cực kỳ kết nối với câu hát trên.

Một người đàn ông phải can đảm đến thế nào để cất lên lời hứa "một đời", một đời chung thủy, một đời yêu thương? Cần bao nhiêu dũng khí để cam kết "phần đời còn lại của em cứ để anh lo, em chỉ việc vui cười thôi"?

Trước đây khi còn ở độ tuổi mười tám đôi mươi, mình đã tự tin rằng mình sẽ lập gia đình ở khoảng tuổi 25, vì mình thấy bản thân chững chạc vãi. Nhưng đi qua 25 lâu rồi, giờ gần 30 lại cảm thấy rùng mình mỗi khi nghĩ đến việc gắn kết cả phần đời còn lại với một ai đó. Một phần là vì sợ hứa được mà không làm được, một phần là vì không tin tưởng vào sự chung thủy tận tụy của ai hết. Mặc dù đã tận mắt chứng kiến cuộc hôn nhân bền vững và êm đềm của ba mẹ, nhưng đối với hôn nhân của bản thân thì vẫn không có niềm tin.

Nhưng

Trong kế hoạch tương lai của mình vẫn có một người ở trong đó

Sẽ có một người mà tất cả nguyên tắc của chúng ta tạo ra chỉ để cho người ấy là ngoại lệ

Thứ Hai, 22 tháng 4, 2024

Khi nào trúng số

Ngày mình còn nhỏ, mối quan hệ giữa mình và gia đình không được tốt. Không có cãi vã gì cả, chỉ là cảm thấy xa cách mà thôi. Mình luôn có cảm giác lạc lõng, không ai hiểu mình. Mình - một đứa trẻ có nhu cầu tình cảm cao sống trong một gia đình không quen thể hiện tình cảm với nhau, ba mẹ chẳng mấy khi thăm hỏi, khen ngợi hay động viên. Với mình, gia đình không tệ, chỉ là vẫn chưa đủ đáp ứng.

Nhưng khi mình đến độ tuổi này, mối quan hệ giữa mình và gia đình được gắn kết hơn, mỗi ngày một chút. Cũng không vì sự kiện gì đặc biệt cả, có lẽ vì thời gian trôi và con người thay đổi nên vậy thôi. Ba càng lớn tuổi thì càng bớt khó tính và chì chiết. Mẹ càng lớn tuổi lại càng thể hiện tình cảm với con cái nhiều hơn. Mình càng trưởng thành càng hiểu cho ba mẹ và các chị em trong nhà hơn. Mọi người đối xử với nhau tình cảm hơn. Chị em mình nói chuyện với nhau nhiều hơn xưa một chút. Vẫn không nhiều so với các gia đình khác, nhưng đã nhiều hơn chị em mình của ngày xưa. Còn mẹ thì từ hồi có smartphone cũng nhắn tin với mình nhiều hơn. Trước đây có khi mình đi xa nhà 1, 2 tuần cũng không nói gì với nhau, giờ thì cũng được vài câu thăm hỏi chuyện trò.

Chủ Nhật, 21 tháng 4, 2024

Tình yêu là thứ dễ lây lan

Tình yêu là thứ dễ lây lan.

Năm 2017, mình gặp lại một đứa bạn cũ, hồi đó nó đang rất mê Vũ Cát Tường. Cứ mỗi lần gặp nhau là nó thao thao bất tuyệt về Vũ Cát Tường, nó gửi mình rất nhiều bài hát của Tường và các clip fanmade. Mình cũng nghe và xem thử, rồi bị mê luôn con người ấy, dính đến giờ cũng đã đến năm thứ 7.

Điều buồn cười là, nó làm mình yêu Vũ Cát Tường xong rồi tình yêu nó dành cho Tường lại phai nhạt đi. Nó mải mê việc riêng của bản thân, không còn đồng hành với Tường nữa, những lần gặp nhau sau này chỉ còn mỗi mình nói về Tường, nó chẳng còn biết gì về Tường. Tường tổ chức concert thì cũng chỉ có mình đi, nó không đi cái nào. Tính ra nó chỉ yêu đương nồng cháy với Tường được một thời gian rất ngắn, vậy mà hồi đó với cái cách nó thể hiện, mình tưởng nó phải đam mê Tường đến hết đời, sống chết vì Tường. Còn mình - đứa "bị lây" tình yêu Vũ Cát Tường - lại là đứa đi với Tường bền bỉ lâu dài hơn.

Ôi mình chỉ muốn nói là mình rất yêu "người bình thường" này, yêu con người, yêu âm nhạc. Mỗi lần được ngồi dưới khán đài để ngắm nhìn và nghe người bình thường này hát, mình được trải nghiệm qua cái cảm giác lâng lâng chân không chạm đất, như những người đang yêu.

Lần gần nhất mình lại bị "lây nhiễm tình yêu" là với đội bóng rổ Gonzaga.

Thứ Tư, 17 tháng 4, 2024

Cũng ổn

Đã qua rồi những ngày buồn.

Cuộc sống dạo này bình dị đến lạ thường. Cũng gọi là tốt, là ổn.

Ban ngày cắp xách đi làm, vẫn yêu công ty và công việc, nhưng lâu lâu cũng không muốn đi làm cho lắm; đêm về viết lách và đọc sách, nhưng lâu lâu viết mấy bài kém chất lượng còn sách thì lười review; đã tạo được thói quen chạy bộ và tập bơi, nhưng bù lại ăn nhiều nên tăng cân; đang cố gắng ngủ sớm, nhưng lâu lâu bốc đồng nốc ly trà sữa chiều thì lại thức khuya.


Công việc vẫn quay cuồng như mọi khi, chẳng khi nào nó êm ả. Nhưng được cái là bây giờ chính nội tâm mình đã êm ả hơn. Mình vẫn bình tĩnh giải quyết được công việc ổn thỏa cho dù sóng gió liên tục ập đến và áp lực từ nhiều phía. Vẫn có thể đáp ứng được yêu cầu từ cấp trên và vẫn có thể dành thời gian, công sức để vừa hướng dẫn vừa trấn an cấp dưới. Đôi lúc ngoài trấn an thì mình còn phải trấn áp tụi nó. Đã có những lúc mình trở nên độc tài, áp đặt, bắt tụi nó phải hoàn toàn làm theo ý mình để đảm bảo tiến độ và chất lượng công việc. Cũng có những lúc mình phải cố ý nói ra những lời mang tính sát thương cao để làm đau tụi nó thì tụi nó mới tỉnh ngộ. 

[Thơ] Đã qua rồi

Đã qua rồi những ngày buồn như thế
Những ngày mà chẳng san sẻ cùng ai
Những ngày buồn chỉ ôm đàn và hát
Những ngày buồn chỉ viết và làm thơ

Cũng qua rồi những ngày buồn như thế
Và không mong ngày tháng ấy trở lại
Dầu thế nào thì vẫn phải sống tiếp
Tròn sứ mệnh, trọn bổn phận người con

Thứ Ba, 16 tháng 4, 2024

[Thơ] Nàng thơ

Anh gọi em là nàng thơ
Bởi em đem đến mộng mơ trong đời
Yêu em chẳng nói nên lời
Dù cho đôi lúc rối bời lòng anh

Em như giọt nắng long lanh
Anh như trái đất quay quanh mặt trời
Tình anh không chút đổi dời
Bên em mãi chẳng xa rời người ơi

Thứ Hai, 15 tháng 4, 2024

[Thơ] Nghĩ, suy

Đêm nào em cũng nằm suy nghĩ
Không biết khi nào người sẽ đi
Em thì sợ những buổi chia ly 
Sợ buồn sợ tủi, sợ ướt mi

Đêm nào em cũng nằm suy nghĩ
Nói làm sao hết lòng kẻ si
Em gửi trong gió lời thầm thì
Yêu người, yêu mãi chẳng cần chi

Thứ Năm, 11 tháng 4, 2024

[Thơ] Người giữ lửa

Em là người thắp lửa
Cho chiếc lò tình yêu
Mỗi ngày thêm một chút
Củi là những hy sinh

Là quan tâm, lo lắng
Là chung thủy, bao dung
Củi ngày đêm em đốt
Là ước vọng, đam mê

Em là người giữ lửa
Cho chiếc lò tình yêu
Lò ngàn năm không tắt
Mãi đượm lửa yêu thương

Thứ Hai, 8 tháng 4, 2024

[Thơ] Mơ

Anh thấy một ngày đầy nắng
Chúng mình đến vùng biển vắng khơi xa
Nơi mà chỉ có hai ta
Ngày tháng êm ả hát ca la cà 
Mình cùng nhau sống đến già
Giật mình tỉnh giấc chỉ là mơ thôi

Chủ Nhật, 7 tháng 4, 2024

[Review sách] Người giàu có nhất thành Babylon - George S. Clason

"Người giàu có nhất thành Babylon" là một trong những cuốn sách kinh điển về tài chính cá nhân. Nội dung của sách cho chúng ta biết về các nguyên lý làm giàu, những triết lý trong việc kiếm tiền, giữ tiền, sử dụng tiền và làm cho tiền sinh sôi.

Ưu điểm của sách là sách rất mỏng và được viết dưới dạng những câu chuyện kể, tạo cảm giác thoải mái và dễ đọc. Nội dung ngắn gọn, gần gũi, dễ hiểu.

Tuy nhiên cũng vì quá ngắn gọn nên cuốn sách có thể sẽ gây thất vọng đối với những độc giả kỳ vọng sẽ được hướng dẫn chi tiết, cặn kẽ về cách kiếm tiền và đầu tư. Có nhiều đoạn khiến người đọc vô cùng chưng hửng, bởi vì tác giả chỉ đưa ra một lý thuyết mà ai cũng biết rồi, nhưng phần quan trọng là thực tiễn thì tác giả lại không chia sẻ. Ví dụ, trong sách có một bí quyết làm giàu là "biến nơi ở của bạn thành khoản đầu tư sinh lời", tác giả nhấn mạnh tầm quan trọng của việc có một ngôi nhà riêng cho mình, có nhà riêng rất sướng, rất thích. Nhưng làm sao để có nhà riêng thì... không biết, và mua nhà xong rồi thì làm gì tiếp theo cũng không biết. Đọc mấy đoạn này ức chế vãi luôn. Nếu mà chỉ khuyên người ta là "hãy mua nhà đi" thì thực ra ai cũng khuyên được, độc giả đâu cần phải tốn tiền mua sách của tác giả.

Nhưng nhìn chung thì mình vẫn đánh giá "Người giàu có nhất thành Babylon" là cuốn sách ổn, đọc được, tạm bỏ qua khoảng 20% đoạn lý thuyết sáo rỗng không thiết thực thì 80% còn lại vẫn là những nội dung hay, hữu ích (nhưng mà vẫn lý thuyết vcl, không giàu tính ứng dụng). Đánh giá trên thang điểm 10 thì mình cho 6/10 (nếu cuốn sách dày hơn thì chắc chắn mình bỏ ngang và cho điểm dưới trung bình =))))))))

Sau đây là những nội dung tinh túy nhất mà mình chắt lọc từ cuốn sách "Người giàu có nhất thành Babylon", mong rằng sẽ giúp mọi người tiết kiệm được thời gian đọc và còn có thể ứng dụng được ngay.

一一一

Thứ Bảy, 6 tháng 4, 2024

Giận, dỗi

Một trong những điều khiến mình mệt mỏi nhất trong mối quan hệ yêu đương là lúc bị người yêu giận, dỗi.

Hàng ngày đang nói chuyện, tự dưng một (vài) ngày lại không được nói chuyện nữa. 

Cái ngày bị giận đấy, chẳng biết người ta đến chỗ làm chưa, về nhà an toàn chưa, đang ở đâu, làm gì, với ai, có chuyện gì xảy ra không, có bị sếp mắng hay đồng nghiệp ăn hiếp không, cả ngày cứ thấp thỏm không yên, không tập trung làm gì được vì cứ phải nhắn tin xin lỗi miết.

Vì biết cảm giác bị giận dỗi nó tệ lắm nên mình chẳng khi nào giận người iu, có gì khó chịu hay không hài lòng về đối phương thì cứ nói ra rồi thôi chứ hơi đâu mà phải giận, giận cũng mệt lắm. Cuộc đời ngắn ngủi, sợ không đủ thời gian để yêu thương đấy chứ ở đó mà tốn thời gian giận với chẳng hờn.

Viết vầy thôi chứ có người iu đâu mà bị giận.

Nhìn đời người như nhìn biểu đồ chứng khoán

nguồn ảnh: dnse.com.vn

Nếu nhìn vào biểu đồ chứng khoán trong một thời gian ngắn (ngày, tuần, tháng), chúng ta có thể sẽ thấy hoảng sợ vì thị trường cắm đầu đi xuống, nhưng nếu nhìn vào biểu đồ chứng khoán trong một thời gian dài theo mười, hai mươi, ba mươi năm, chúng ta sẽ ngạc nhiên vì thấy nó đã tăng trưởng cực kỳ nhiều.

Cuộc đời con người cũng kiểu vậy, có ngày buồn, ngày vui, có khi thành, khi bại. Có thể chúng ta sẽ cảm thấy vất vả, vật vã khi lết qua từng ngày, từng tháng, nhưng đến vài năm sau nhìn lại, bỗng nhận thấy bản thân đã phát triển vượt bậc. Bản thân mình cũng vậy. Mình nhìn thấy những người bạn xung quanh cũng vậy. Mừng cho họ.

Mình muốn nhắn nhủ là nếu ai đó đọc những gì mình ghi trên blog này thì đừng vội đánh giá mình thế nọ, thế kia. Có những ngày mình quá mệt mỏi, bế tắc, viết mấy điều tiêu cực, nhưng lại có những ngày mình hào hứng, vui tươi, kể những điều dễ thương. Rất là bình thường, rất là ... cuộc sống. Đừng vì một vài bài viết về những chuyện u uất thì nghĩ mình là con người tiêu cực, cũng đừng vì một vài bài viết tích cực mà đồ rằng cuộc đời mình rực rỡ như mặt trời. Chỉ đơn giản là chúng ta đang sống, mà cuộc sống thì có trầm có thăng, còn mình thì là kẻ thích ghi chép lại từng ngày, nhìn mấy ngày lẻ tẻ của mình có vẻ lộn xộn, nhưng tổng quan thì nó vẫn tốt lên, bởi vì kể lể xong thì mình vẫn âm thầm cố gắng. 

Thứ Sáu, 5 tháng 4, 2024

Nhạt

Mọi thứ dạo này nhàn nhạt. Kí ức nhạt nhòa. Tôi dạo này, chẳng nhớ được gì. Cảm giác là không có cảm giác gì. Dường như bản thân đang dần trôi về một nơi nào đó xa xăm không thuộc về thực tại. 

Vẫn cười nói đấy, vẫn đi làm, vẫn sống, chỉ là không còn nhiệt huyết như ngày nào. Vẫn viết đấy, nhưng sẽ không hiểu mình đang viết gì, những con chữ chỉ chạy từ đầu xuống tay, không còn trau chuốt như bình thường. Vẫn yêu đấy, nhưng cũng không có hy vọng nhiều như ngày xưa.

Đã như thế này cũng đôi ba tháng không ít hơn, từ sự kiện gì kích hoạt, chẳng nhớ. Điều gì đã khiến bản thân ra nông nỗi này, không rõ. Không biết từ khi nào mà tôi trở thành một người trốn tránh thực tại, không dám đối diện và đi xuyên qua vấn đề nữa.

Là yêu hay là không yêu.

Là sống hay là không sống.

Là ổn hay là không ổn.

Có lẽ bản thân cần nhiều yêu thương hơn bản thân nghĩ. Tự yêu lấy chính mình có vẻ vẫn không đủ. Tự động viên và vỗ về bản thân vẫn là không đủ. Tự dựa vào chính mình kiểu gì khi mà cũng có những ngày xiêu xiêu vẹo vẹo, không còn đứng vững.

Vẫn là muốn có một ai đó ngồi im lắng nghe tôi nói ra mọi thứ ngổn ngang trong lòng, không phán xét, không cho lời khuyên, tôi chỉ cần được nói ra hết thôi.

Vẫn là muốn có một ai đó có thể nhận ra rằng cõi lòng tôi dậy sóng dù gương mặt tôi thật vô cảm.

Vẫn là muốn có một ai đó ôm tôi vào lòng, chẳng chê tôi yếu đuối, chỉ là tôi muốn được ôm mà thôi.

Vẫn là muốn có một ai đó dỗ dành và đưa tay gạt nước mắt nếu chẳng may tôi không còn làm chủ được tuyến lệ.

Không muốn sống
Cũng chẳng muốn chết

Muốn chết tạm vài ngày rồi sống tiếp được không. Giờ sống cũng mệt, thở thôi cũng nhọc.

Thứ Năm, 4 tháng 4, 2024

You kick up the leaves and the magic is lost

Rốt cuộc thì mình trở thành kiểu người mà mình không thích, làm những thứ mình đã từng nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ làm, cư xử với người khác theo cách mình không muốn bị đối xử. 

-


"Sometimes the system goes on the blink
And the whole thing turns out wrong
You might not make it back and you know
That you could be well oh that strong"

Thứ Tư, 3 tháng 4, 2024

[Thơ] Em vẫn chờ

Em vẫn chờ một ai đó
Yêu em theo cách giản đơn
Người mà sẽ không nhăn nhó
Rất yêu chiều và rất thương
Nhiều khi em lại ẩm ương 
Người vẫn ở bên gần kề
Biết là đời em may mắn 
Không biết trả nợ đời sao

*Ghép chữ cái đầu câu để thấy thông điệp diệu kì 🤣

Thứ Ba, 2 tháng 4, 2024

Thứ Hai, 1 tháng 4, 2024

[Thơ] Mặt trời đỏ

Mặt trời đỏ
Con đường nhỏ
Tình nên tỏ
hay để ngỏ trong tim?

Tình đã lâu 
Chẳng thành câu
Giờ đậm sâu 
Chỉ mong em thấu.