Bài viết làm quen
Bài viết làm quen
Xin chào, Mình là Thanh. Rất vui khi bạn ghé thăm blog này. Mình đã mất khá nhiều thời gian để suy nghĩ xem nên giới thiệu thế nào về bả...
Thứ Ba, 30 tháng 4, 2024
Giờ này tuần sau ở Đài rồi
Thứ Bảy, 27 tháng 4, 2024
[Review sách] Dọn Cho Gọn Tâm Trí - Yuko Hirose
Thứ Năm, 25 tháng 4, 2024
Một đời
Thứ Hai, 22 tháng 4, 2024
Khi nào trúng số
Chủ Nhật, 21 tháng 4, 2024
Tình yêu là thứ dễ lây lan
Tình yêu là thứ dễ lây lan.
Năm 2017, mình gặp lại một đứa bạn cũ, hồi đó nó đang rất mê Vũ Cát Tường. Cứ mỗi lần gặp nhau là nó thao thao bất tuyệt về Vũ Cát Tường, nó gửi mình rất nhiều bài hát của Tường và các clip fanmade. Mình cũng nghe và xem thử, rồi bị mê luôn con người ấy, dính đến giờ cũng đã đến năm thứ 7.
Ôi mình chỉ muốn nói là mình rất yêu "người bình thường" này, yêu con người, yêu âm nhạc. Mỗi lần được ngồi dưới khán đài để ngắm nhìn và nghe người bình thường này hát, mình được trải nghiệm qua cái cảm giác lâng lâng chân không chạm đất, như những người đang yêu.
Lần gần nhất mình lại bị "lây nhiễm tình yêu" là với đội bóng rổ Gonzaga.
Thứ Tư, 17 tháng 4, 2024
Cũng ổn
[Thơ] Đã qua rồi
Thứ Ba, 16 tháng 4, 2024
[Thơ] Nàng thơ
Thứ Hai, 15 tháng 4, 2024
[Thơ] Nghĩ, suy
Thứ Năm, 11 tháng 4, 2024
[Thơ] Người giữ lửa
Cho chiếc lò tình yêu
Mỗi ngày thêm một chút
Củi là những hy sinh
Là quan tâm, lo lắng
Là chung thủy, bao dung
Củi ngày đêm em đốt
Em là người giữ lửa
Cho chiếc lò tình yêu
Lò ngàn năm không tắt
Mãi đượm lửa yêu thương
Thứ Hai, 8 tháng 4, 2024
[Thơ] Mơ
Chủ Nhật, 7 tháng 4, 2024
[Review sách] Người giàu có nhất thành Babylon - George S. Clason
Thứ Bảy, 6 tháng 4, 2024
Giận, dỗi
Nhìn đời người như nhìn biểu đồ chứng khoán
nguồn ảnh: dnse.com.vn |
Thứ Sáu, 5 tháng 4, 2024
Nhạt
Mọi thứ dạo này nhàn nhạt. Kí ức nhạt nhòa. Tôi dạo này, chẳng nhớ được gì. Cảm giác là không có cảm giác gì. Dường như bản thân đang dần trôi về một nơi nào đó xa xăm không thuộc về thực tại.
Vẫn cười nói đấy, vẫn đi làm, vẫn sống, chỉ là không còn nhiệt huyết như ngày nào. Vẫn viết đấy, nhưng sẽ không hiểu mình đang viết gì, những con chữ chỉ chạy từ đầu xuống tay, không còn trau chuốt như bình thường. Vẫn yêu đấy, nhưng cũng không có hy vọng nhiều như ngày xưa.
Đã như thế này cũng đôi ba tháng không ít hơn, từ sự kiện gì kích hoạt, chẳng nhớ. Điều gì đã khiến bản thân ra nông nỗi này, không rõ. Không biết từ khi nào mà tôi trở thành một người trốn tránh thực tại, không dám đối diện và đi xuyên qua vấn đề nữa.
Là yêu hay là không yêu.
Là sống hay là không sống.
Là ổn hay là không ổn.
Có lẽ bản thân cần nhiều yêu thương hơn bản thân nghĩ. Tự yêu lấy chính mình có vẻ vẫn không đủ. Tự động viên và vỗ về bản thân vẫn là không đủ. Tự dựa vào chính mình kiểu gì khi mà cũng có những ngày xiêu xiêu vẹo vẹo, không còn đứng vững.
Vẫn là muốn có một ai đó ngồi im lắng nghe tôi nói ra mọi thứ ngổn ngang trong lòng, không phán xét, không cho lời khuyên, tôi chỉ cần được nói ra hết thôi.
Vẫn là muốn có một ai đó có thể nhận ra rằng cõi lòng tôi dậy sóng dù gương mặt tôi thật vô cảm.
Vẫn là muốn có một ai đó ôm tôi vào lòng, chẳng chê tôi yếu đuối, chỉ là tôi muốn được ôm mà thôi.
Vẫn là muốn có một ai đó dỗ dành và đưa tay gạt nước mắt nếu chẳng may tôi không còn làm chủ được tuyến lệ.
Không muốn sống
Cũng chẳng muốn chết
Muốn chết tạm vài ngày rồi sống tiếp được không. Giờ sống cũng mệt, thở thôi cũng nhọc.