Bài viết làm quen
Bài viết làm quen
Xin chào, Mình là Thanh. Rất vui khi bạn ghé thăm blog này. Mình đã mất khá nhiều thời gian để suy nghĩ xem nên giới thiệu thế nào về bả...
Thứ Sáu, 31 tháng 5, 2024
Dễ thở
Thứ Hai, 27 tháng 5, 2024
Review mấy cuốn văn học kinh điển mình đã đọc
- Thứ nhất, được công nhận từ giới chuyên môn.
- Thứ hai, có tính vượt thời gian. Vượt thời gian có nghĩa là tác phẩm chịu được sự đào thải của thời gian để tồn tại trong nhiều đời sau, và trong bất kỳ thời điểm nào, người đọc cũng sẵn sàng tìm đọc lại và tác phẩm vẫn còn giá trị to lớn đến tận hôm nay.
- Thứ ba, các tác phẩm kinh điển thường đặt nền móng cho các tác phẩm cùng thể loại, đi vào tiềm thức các độc giả, tác giả non trẻ. Các tác giả non trẻ khi muốn làm ra tác phẩm ở thể loại ấy thì sẽ kiếm tác phẩm kinh điển để tham khảo, và tác phẩm của họ ít nhiều sẽ bị chịu ảnh hưởng bởi tác phẩm kinh điển.
Thứ Bảy, 25 tháng 5, 2024
[Review sách] Muôn Kiếp Nhân Sinh - Nguyên Phong
Thứ Ba, 21 tháng 5, 2024
Cứ yêu thôi
Chủ Nhật, 19 tháng 5, 2024
Có những tình yêu đẹp
Thứ Bảy, 18 tháng 5, 2024
Một cơn mưa
Thứ Sáu, 17 tháng 5, 2024
Vài cảm xúc từ một chiếc website
Thứ Năm, 16 tháng 5, 2024
Những màu sắc
Thứ Hai, 13 tháng 5, 2024
Cho em một lý do
Hôm nay mình tình cờ xem được một video review phim Mai của Trấn Thành khá hay, có lẽ do chị này cũng là dân làm phim nên phân tích dưới góc độ chuyên môn, nghe khác hẳn.
Trong video có đoạn chị đấy nói rằng chị không thích nhân vật Mai ở điểm: Tại sao một người có nhiều kinh nghiệm và trải nghiệm sống như Mai lại quyết định chọn Sâu để yêu sâu đậm như vậy? Điều gì ở Sâu đã khiến Mai chọn Sâu? Đúng là Sâu có tình cảm với Mai, nhưng... Sâu cũng chỉ tán tỉnh và cố gắng chinh phục Mai như bao chàng trai khác thôi, chưa có chi tiết nào thể hiện Sâu có điểm gì đặc biệt hơn, tại sao Mai lại chọn? Hay tại Mai đã quá mệt mỏi vì chờ đợi, yêu đại thôi?
Mình cũng nghĩ mãi không ra lý do một người như Mai lại chọn một người như Sâu. Nhưng kệ người ta đi chứ :))) Mắc gì mình phải nghĩ giùm vậy :))) Rồi mình thấy ký ức năm xưa ùa về, khi người yêu cũ cũng hỏi mình là: "Nếu cho em một lý do để chọn anh, thì lý do đó là gì?"
Ngày đó mình 26 tuổi cũng ráng trả lời lắm. Mình đưa ra lý do abc, xyz, cố gắng để thuyết phục người đó rằng mình xứng đáng được họ cho một cơ hội để ở bên họ. Nhưng giờ gần 30 rồi, mình sẽ không trả lời mấy câu kiểu vậy. Yêu thì yêu, không yêu thì thôi, bày đặt hỏi tại sao tao phải chọn mày. Mình có phải món hàng đâu mà cầm lên đặt xuống, lựa với chọn. Mình tìm bạn đồng hành chứ có phải đi xin việc đâu mà phải cho lý do để công ty chọn mình.
Cũng trước đó, mình gửi cho người ấy tin nhắn "Anh nhớ em", họ đã phản hồi là: "Ừm, không biết phải giải quyết thế nào đây". Ủa, nỗi nhớ của mình là rắc rối của họ, là thứ mà họ phải giải quyết sao? Vậy mà mình cũng ở lại mối quan hệ đó, nghĩ lại thấy mình xàm thật chứ.
Yêu là yêu, tự con tim thấy rung động, muốn được đồng hành sẻ chia cuộc sống, muốn ở cạnh bên, thì chọn ở cạnh bên thôi. Còn nếu không thể tự tìm thấy lý do để chọn người ấy, cần người ấy phải nói cho một lý do, thì khỏi luôn đi.
Sau mấy cuộc tình chẳng ra đâu vào đâu, tự dưng giờ thấy sống một mình khỏe re! Nếu không được yêu thương, thì thà không yêu đương.
Chủ Nhật, 12 tháng 5, 2024
Một mình vẫn ổn thôi
Thứ Hai, 6 tháng 5, 2024
Chưa bao giờ là đủ
Mình vừa mất 1 tháng để đọc cuốn "5 ngôn ngữ yêu thương" (Gary Chapman) và 5 ngày để viết review. Đây là một trong những cuốn mà mình viết review trau chuốt nhất. Mình suy nghĩ kỹ để diễn đạt từng câu chữ, sao cho thông qua bài viết của mình người đọc có thể xác định được ngôn ngữ yêu thương chủ đạo của bản thân và người bạn đời.
Còn chính mình, cũng xác định được luôn, mình hẳn nhiên là một người có ngôn ngữ yêu thương chủ đạo là "Những lời yêu thương". Mình thích những lời nói tử tế và dịu dàng, cần những lời khen và công nhận, muốn được an ủi khi buồn và được khích lệ để theo đuổi những mục tiêu. Một lời nói yêu thương có thể khiến mình vui vẻ cả tuần sau đó. Một lời động viên có thể cho mình động lực trèo đèo vượt suốt, vượt mọi chông gai để đi đến cùng.
Tất nhiên, điều ngược lại với những điều trên có thể phá hủy tâm hồn của mình. Mình sẽ tổn thương sâu sắc khi bị chửi mắng, sẽ hụt hẫng biết bao khi phải nghe những lời phũ phàng. Mình sẽ mất hết nhiệt huyết nếu sếp nói rằng mình là một đứa ngu ngốc, không làm được gì tốt.
Mình hiếm khi cảm nhận được tình yêu từ người khác nếu người đó không nói ra. Mình phải tự cố gắng để hiểu được tình cảm của người khác, bằng cách tự diễn giải những gì người ta làm với mình và cho mình.
"À, người ta tặng món quà đó cho mình là người ta có nghĩ về mình".
"À, người ta dành thời gian đi chơi với mình thì chắc là mình cũng có ý nghĩa nào đó với người ta",...
Khi không thấy đối phương nói trực tiếp với mình rằng họ yêu và cần mình, mình sẽ nghi ngờ về tình cảm của đối phương.
Trưởng thành với loại ngôn ngữ yêu thương này là một thiệt thòi lớn, bởi vì những người xung quanh mình là những người ngại thể hiện tình cảm bằng lời, do đó mình ít khi được đáp ứng nhu cầu này, chưa bao giờ cảm thấy đủ. Mình ít khi cảm nhận được tình yêu theo cách mình muốn.