Sau khi xem xong một bộ phim, cô ấy cảm thán với anh rằng: "Thì ra có những người yêu nhau đẹp đến vậy!"
Anh đã trả lời: "Có mà, nhiều nữa là đằng khác."
Chúng ta không có được một tình yêu đẹp, không có nghĩa là nó không tồn tại.
Anh không dám tự nhận tình yêu mình dành cho cô ấy là một tình yêu đẹp, nhưng nó chân thật và tử tế.
Cô ấy có thể nói bất cứ điều gì, anh sẽ luôn lắng nghe, ngay cả khi trong lòng anh đang rối bời. Thậm chí cả khi cô ấy không nói ra, anh vẫn cảm nhận được cô ấy có điều không vui.
Cô ấy nói không cần anh, nhưng cô ấy chưa nhận ra rằng cô ấy theo thói quen vẫn hay đưa mắt tìm, và sẽ luôn thấy anh ở đó, lặng thầm nhưng luôn sẵn sàng hồi đáp và chưa bao giờ đòi hỏi điều gì.
Cô ấy nói không cần bất cứ món quà nào từ anh, nhưng anh vẫn có thể chọn ra những món quà thiết thực nhất để gửi cho cô ấy. Vì quan tâm nên anh để ý, anh biết cô ấy cần món đồ này. Dĩ nhiên cô ấy dư sức tự sắm sửa cho bản thân, nhưng anh hiểu niềm vui khi được người khác đưa cho món đồ mình đang cần. Đó là niềm vui của việc được người khác quan tâm, được có giá trị trong lòng một ai đó.
Mọi điều cô ấy nói dù chỉ là vu vơ, đều sẽ được anh để tâm và nghiêm túc thực hiện. Anh sẵn lòng làm nhiều điều vì cô ấy, kể cả là chết thay, hay sống giùm.
Cô ấy dặn anh đừng chờ, anh đồng ý. Anh đâu có chờ, anh vẫn kiên nhẫn ở bên cô ấy mỗi ngày, đó là hiện tại, anh không chờ một tương lai. Nếu có tương lai thì tốt, không có cũng chẳng sao, vì mỗi ngày với anh bây giờ cũng là một ngày vui khi được chia sẻ cuộc sống với cô ấy.
Cuộc sống cô ấy có thể rối ren, anh vẫn mong bước vào để đi cùng cô ấy. Con đường không thể dẫn đến đích, nhưng dẫu sao vẫn được đi chung một đoạn đường.
Một ai đó đã viết: "Hạnh phúc không phải là có một người đàn ông bỏ cả thế giới này để yêu bạn, mà là anh ta vì yêu bạn mà sắp xếp lại gọn gàng thế giới của mình". Anh là người đàn ông đã sắp xếp gọn gàng thế giới của mình để đón thế giới của cô ấy vào.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét