Chủ Nhật, 12 tháng 5, 2024

Một mình vẫn ổn thôi

Mình vừa trở về căn phòng trọ sau 5 ngày lang bạt ở Đài Loan. Mình về vào đêm, khoảng 12 giờ. Không muốn ngủ trong một căn phòng bộn bề và bụi bặm nhưng mình vẫn quyết định quăng hành lý ở đấy tính sau vì quá đuối rồi.

Nhưng nằm xuống thì lại nghĩ đến cái cảnh ngày hôm sau phải dọn dẹp, giặt giũ, lau chùi, mình ngán ngẩm. Trong thoáng chốc mình bỗng dưng thấy chạnh lòng, cuộc sống một mình mà xưa giờ mình luôn tự tin rằng rất ổn, nay trở thành một điều khiến mình có thể tủi thân ghê.

Vì ở một mình nên lúc đi nước ngoài 5 ngày, mình buộc phải cúp cầu dao điện, nước để đảm bảo an toàn cho bản thân và cư dân trong chung cư. Trước ngày đi, mình phải vứt bỏ hết thực phẩm trong tủ lạnh, lãng phí quá chừng. Rồi mình về trong đêm, mở cửa, căn phòng tối tăm và bí bách vì đóng kín nhiều ngày, chẳng có ai trong căn phòng ấy ngóng chờ để rồi ánh mắt rạng rỡ hẳn lên khi trông thấy mình trở về. Và vì tủ lạnh không còn gì nên sớm hôm sau dù chỉ muốn ngủ cho sướng nhưng mình vẫn phải thức dậy để ra đường mua đồ ăn.

Căn phòng bụi bặm. Đồ đạc được dỡ từ vali ra ngổn ngang. Đáng sợ nhất là gần chục bộ quần áo và mấy đôi giày dơ cần được giặt. Mọi thứ làm mình chán ngán, và mình giải quyết tất cả những thứ ấy một mình.

Chỉ là một thoáng tủi thân và chạnh lòng khi sống một mình, giải quyết xong thì tâm trí cũng trở lại bình thường. Chắc chắn là sống một mình vẫn ổn thôi, những thứ cảm xúc vi tế tuy tiêu cực nhưng chỉ là thoáng qua, rồi nó sẽ qua, mình vẫn ổn.

Nghe nhạc hông. Bài này thật là lãng mạn, mình đã thích nó được 5 năm rồi 



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét