Thứ Năm, 16 tháng 5, 2024

Những màu sắc

Dạo này

Anh thấy cuộc sống của mình nhiều màu sắc hơn. 

Ngày xưa nó chỉ có hai màu, màu đen của những ngày u buồn và màu trắng của những ngày hưng phấn, vui tươi, bây giờ nó có thêm vài màu. 

Là màu xanh của bầu trời Đài Loan mà anh vừa có cơ hội được ngắm nhìn, qua chuyến team building với công ty.

Là màu xám của những ngày mà anh thấy cuộc sống cứ nhàn nhạt trôi qua, chẳng có cảm xúc gì mấy.

Là màu đỏ ấm áp tình cảm trong gia đình của anh. Em biết không, mấy chục năm qua mẹ anh luôn khăng khăng là bản thân rất dốt, chậm tiếp thu, nên mẹ nhất quyết không chịu xài smartphone, đến cả cái tivi mẹ còn chẳng chịu học cách bật. Nhưng gần đây mẹ đã quyết tâm học xài smartphone, bây giờ mẹ đã thành thạo nhắn tin Zalo, mỗi lần ở chợ không có khách là mẹ nhắn tin hỏi thăm anh, anh cũng có cơ hội để nói chuyện với mẹ mà không cần phải gọi điện rồi ấp úng ngại ngùng.

Là màu xanh lá đầy hy vọng về cơ hội thăng tiến trong đợt review sắp tới.

Là màu cam nhiệt huyết của anh đối với công việc. Em biết đấy, anh làm nhiều việc khác nhau, việc gì anh cũng tận tâm tận tụy, tuy bận rộn lắm lúc chẳng có đủ thời gian để ngủ, nhưng anh thích có mục tiêu để phấn đấu.

Là màu hồng của tình yêu anh dành cho cô ấy. Tình cảm mà anh nuôi dưỡng trong tim vài năm, đối với cô ấy là không dài tí nào, nhưng đó là một phần thanh xuân của anh. 

Mỗi lần đã khuya rồi mà cô ấy chưa về, một là anh không ngủ và chờ cổ về mới ngủ, hai là anh đặt báo thức cách nhau 15 phút để lỡ ngủ quên vẫn dậy check xem cổ đã về chưa.

Anh thương cô ấy bằng một thứ tình thương không thể mô tả được. 
Có thể hy sinh, có thể chịu đựng. 
Có lúc lặng lẽ, có lúc sôi nổi, nhưng lúc nào cũng là yêu. 

Thứ tình cảm ấy bao nhiêu năm qua anh vẫn chỉ dám gọi là "thương", lúc nào cũng chỉ là "thích", là "thương". Nhưng hình như là anh đã yêu tự khi nào. Một lời yêu vẫn chưa bao giờ được nói ra

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét