Mọi người hay nói: "Mây tầng nào gặp gió tầng đấy". Thật đấy, một đứa cầu toàn và khó tính như mình thường gặp những người cầu toàn cỡ vậy trở lên.
Ở công ty thì gặp sếp cầu toàn, làm việc áp lực kinh khủng.
Ở nhà làm YouTube thì cũng gặp chị "quản lý" khó tính và cầu toàn, nhiều lúc mình muốn phát điên luôn.
"Chị quản lý" ở đây là chị gái ruột của mình.
Mình làm YouTube độc lập từ A đến Z, từ ý tưởng, kịch bản, đến quay, dựng,... chị hầu như không phụ công đoạn nào hết, nhưng chị là một trong những khán giả soi từng sản phẩm của mình kỹ càng bậc nhất. Mình hay gọi đùa chị là "quản lý của Thanh Đọc Sách".
Mỗi lần ra video mới, mình đều nín thở chờ đợi "không biết hôm nay bả sẽ phê bình cái gì đây".
Lúc thì chị nhận xét:
"âm thanh nhỏ quá"
"sai chính tả"
"nhạc to át tiếng nói"
"thumbnail quá tối"
"nói quá nhanh"
Lúc thì chị bảo:
"dạo này video nào cũng một kiểu, rất nhàm chán"
"đừng có đưa chuyện cá nhân của mình vào nữa, người ta không thích nghe đâu".