Hôm nay, mình tình cờ xem được một video của TED mà mình vô cùng tâm đắc, một video phải gọi là thay đổi quan điểm và thái độ của mình về cách học tiếng Anh. Video có tên "Learning a language? Speak it like you're playing a video game"
Trong bài nói này, Marianna Pascal đã chỉ ra tại sao có những người trình độ tiếng Anh rất thấp nhưng lại giao tiếp được bằng tiếng Anh một cách điềm đạm, tự tin và hiệu quả.
Trước tiên, cùng phân tích lý do tại sao có những người học tiếng Anh rất nhiều năm, có bằng cấp, hoặc đã đạt đến một trình độ nhất định về tiếng Anh, nhưng vẫn không thể giao tiếp tốt bằng tiếng Anh.
- Thông thường, thành công trong việc giao tiếp tiếng Anh được đong đếm bằng việc ta mắc ít lỗi như thế nào. Vì thế, ta sợ bị phán xét, ta sợ cảm thấy mình thất bại khi sử dụng tiếng Anh.
- Khi buộc phải giao tiếp bằng tiếng Anh, ta chỉ lo lắng về trình độ tiếng Anh của mình, ta thấy bao nhiêu người xung quanh có trình độ tiếng Anh tốt, còn ta cảm thấy tệ về trình độ của bản thân, ta liền "thôi tiếng Anh của tôi không tốt đâu". Rốt cuộc ta không nói gì bằng tiếng Anh cả.
Trong bài nói, Marianna Pascal đưa ra một ví dụ thực tế và rất rõ ràng về việc này: Lúc còn làm việc tại Malaysia, bà vào một hiệu thuốc để mua Omega. Đứng giữa hằng hà sa số loại Omega, Marianna thật sự không biết lựa chọn loại nào, loại DHA hay EPA,.v.v... Có một cô gái ăn mặc sang trọng và chuyên nghiệp lại gần Marianna để tư vấn, gương mặt cô này rõ ràng toát lên vẻ hốt hoảng kiểu "Ôi trời ơi, tôi phải giao tiếp tiếng Anh với một người bản xứ". Và thế là cô này, dù trình độ tiếng anh tốt, nhưng chỉ tập trung vào chính cô và lo lắng làm sao để nói cho trôi chảy, khiến Marianna không thể hiểu được cô muốn nói gì và bà cần phải mua loại Omega nào. Marianna tiến tới một cô gái khác đứng sau quầy thu ngân, bà biết rõ cô gái này tiếng Anh không tốt, nhưng cô rất tự tin và không có chút e dè gì khi Marianna bước lại gần. Cô này từ tốn nói: "DHA for brain, EPA for heart. Your heart okay or not?". Marianna đáp: "Yeah yeah I think my heart's pretty good". Cô gái tiếp tục từ tốn hỏi: "Your brain okay or not?". Marianna trả lời: "No, no, my brain is not good as it used to be". Cô gái kết luận:"Okelah you take omega DHA". Cuộc hội thoại đạt được mục đích, không cần từ vựng cao siêu, không cần văn phạm hoa mỹ hay phát âm chuẩn gì cả!
- Hồi đi học, học sinh học tiếng Anh thường được đánh giá về tính chính xác, hơn là sự rõ ràng.
Khi phải giao tiếp tiếng Anh với một tâm thế căng thẳng và ta chỉ chăm chăm vào việc làm sao để nói không sai, thì não chúng ta phải "đa nhiệm", nhưng thực tế não người thường chỉ có thể tập trung làm được một việc một lúc → Dĩ nhiên, những lúc đó não ta sẽ đơ, và 3 triệu chứng của sự đơ đó là:
- Kỹ năng nghe biến mất: Ta bận nghĩ đến việc làm sao để đáp lại đối phương cho chính xác nhất, ta không thực sự nghe người kia nói gì.
- Kỹ năng nói biến luôn: Bao nhiêu từ vựng ta từng biết đều đi đâu hết vào lúc ta cần nói, và miệng ta thì không thốt ra được một lời nào.
- Mất sự tự tin.
Tóm lại, Marianna Pascal kết luận: Để có một cuộc hội thoại tiếng Anh hiệu quả, chúng ta đừng chỉ tập trung vào bản thân, hãy tập trung vào người mà ta đang giao tiếp và nhắm đến kết quả chúng ta muốn đạt được sau cuộc hội thoại đó.
"Tiếng Anh không phải là một môn nghệ thuật để đạt đến trình độ cao, nó chỉ là một công cụ ta dùng để đạt được kết quả."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét