Bài viết làm quen

Bài viết làm quen

Xin chào, Mình là Thanh. Rất vui khi bạn ghé thăm blog này. Mình đã mất khá nhiều thời gian để suy nghĩ xem nên giới thiệu thế nào về bả...

Thứ Bảy, 25 tháng 1, 2020

Tản mạn mùng 1 Tết

Tâm trạng của mình trong những ngày cuối năm cũ và đầu năm mới 2020 là tâm trạng biết ơn. Năm nay là năm thứ 3 mình bước vào cuộc sống của người đi làm. Hai năm trước mình làm tại công ty vận chuyển, những ngày cận Tết thực sự là rất kinh khủng, khách hàng hối giao hàng để có đồ xài Tết, khách hàng hối chuyển tiền hàng để có tiền tiêu Tết, công việc ngập đầu, làm bao nhiêu cũng chưa hết. Khách chửi, sếp mắng, bản thân mỗi nhân viên thì nơm nớp lo lắng không biết công ty có trả lương tháng 13 hay không, năm nay biếu được quà gì cho bố mẹ,..v..v.. Hai cái Tết đó cực kì kinh hoàng. Sang Tết năm nay làm việc ở cty mới, mình cũng đã chuẩn bị tinh thần để căng thẳng, để chịu trận từ những áp lực của khách hàng, kết quả là... mọi thứ trôi qua thật bình yên, bình yên đến diệu kì, không có chút căng thẳng nào. Mình không giấu nổi sự vui mừng, thở phào nhẹ nhõm, tạ ơn Chúa.

Tết năm nay mình không mua quần áo, giày dép mới, cũng không làm tóc. Không phải ngay từ đầu mình có ý định không mua, nhưng đi mua hoài không lựa được một thứ gì ưng ý nên rốt cuộc cũng chẳng sắm sửa gì, mình chỉ mặc lại những bộ đồ sẵn có, tóc để nguyên vậy. Nhưng giờ nghĩ lại thì đúng là mọi chuyện xảy ra đều có lý do của nó cả, nhờ việc không mua quần áo, giày dép mới và không uốn nhuộm tóc tai vào dịp Tết, mình lại ngẫm suy ra được một vài thứ hay ho.

Đúng thật là không ai thực sự quan tâm bạn mặc đồ gì, tóc tai nhuộm màu nào. Mà cho dù họ có để ý thì họ cũng chẳng để tâm, vì việc ấy rõ ràng chả liên quan gì tới họ. Thực ra là không ai nhớ nổi cái quần cái áo bạn đang mặc lại chính là bộ đồ bạn đã mặc trước đó. Mà cho dù người khác có để ý chuyện bạn mặc lại đồ cũ vào dịp Tết, thì có sao??? Ảnh hưởng gì đâu. Những cảm nhận của người khác về chuyện ăn mặc của bạn, thật sự không quan trọng bằng việc bạn cảm nhận như thế nào về bản thân của mình. Quan trọng bạn hiểu được giá trị của bản thân mình nằm ở đâu, nằm ở những gì bạn đóng góp cho xã hội, hay nằm ở những đức tính tốt đẹp khác, chứ nhân cách của bạn không thể được đánh giá qua bộ đồ cũ bạn mặc trong dịp lễ Tết.

Không mua sắm và làm tóc vào dịp Tết cũng giúp mình nhận ra lối sống tối giản thật có lợi.  Cái lợi lớn nhất là tiết kiệm được một khoản tiền không nhỏ. Cái lợi tiếp theo là sẽ tiết kiệm được thời gian đi lựa đồ, thời gian ngồi làm tóc. Và nó khiến không gian sống của mình gọn gàng hơn vì bớt được đồ đạc. Không làm tóc cũng giúp tóc mình khỏe hơn, mà khỏe thì dĩ nhiên đẹp lên. Hai mươi mấy năm trước đó mình luôn bị ảnh hưởng bởi quan niệm của mọi người xung quanh: Năm mới thì cái gì cũng phải mới. Theo quan điểm đó thì mình thường mua rất nhiều đồ mới, và do đó cũng phải vứt đi rất nhiều đồ cũ. Thường thì sẽ mua điện thoại mới, kèm thêm ốp lưng điện thoại mới. Sắm một cái khăn mới, vứt cái khăn cũ đi; mua một cuốn sổ mới, bỏ cuốn sổ cũ đi; mua một cái thớt mới, vứt cái thớt cũ đi. Cứ như vậy, lãng phí tài nguyên, tăng lượng rác thải. 

Tết năm nay, bản thân mình cũng có những thay đổi tích cực. 

Mùng 1 Tết gặp gỡ họ hàng, người quen, mình đã cười nhiều hơn, siêng năng chào hỏi hơn. Tết những năm trước, mình toàn trưng ra bộ mặt buồn buồn, cứ như ai lấy mất sổ gạo của nhà mình vậy, hoặc mình nhìn dân tình thế thái với một gương mặt chán chường, kiểu đời là phù du, mình rất hững hờ, chào hỏi qua loa rồi trốn vào một góc để ngủ hoặc coi phim. Năm nay, gặp ai mình cũng cố gắng cười, chào và chúc mừng năm mới, mình chủ động đến chúc Tết một số họ hàng. Nhờ thế mà mình nhận ra mình rất thích ngồi nghe người già kể chuyện, tâm sự. Mình thích lặng lẽ quan sát ánh mắt xa xăm khi người già bồi hồi nhớ lại những câu chuyện xưa, thích nhìn nụ cười móm mém hiền từ của người già khi có con cháu đến thăm, mình không nói gì, chỉ yên lặng lắng nghe tâm tình của các cụ. Sau này nhất định mình sẽ gia nhập một tổ chức/cộng đoàn chuyên đi thăm nom các cụ già neo đơn.

Tết cũng là dịp duy nhất gia đình mình được đoàn tụ (nhưng đã từng và sẽ có nhiều năm không được đầy đủ thành viên). Ở độ tuổi này, mình bắt đầu biết trân quý những khoảnh khắc gia đình quần quây bên nhau. Càng ngày gia đình mình càng trở nên khắng khít hơn, bớt xa rời nhau. Có lẽ nhờ tư duy của mỗi người đã thay đổi, có thêm nhiều mối quan tâm tương đồng, nói những câu chuyện hợp với nhau hơn, cố gắng để chấp nhận những khác biệt của nhau, có lối sống hòa hợp hơn.

Đôi dòng tản mạn vào mùng 1 Tết vậy thôi, mình lại tiếp tục tận hưởng những ngày nghỉ Tết đây và sẽ quay lại vào những ngày sau 😀

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét