Chủ Nhật, 31 tháng 3, 2024

Thế giới ngoài kia đi làm như nào nhỉ?

Hôm nay mình hỏi thăm một nhỏ đồng nghiệp cũ, công việc dạo này hơi khó khăn. Mình chẳng biết phải nói gì ngoài mấy lời động viên, vì mình không giúp được gì. 

Mình không biết thế giới ngoài kia sao, còn bản thân mình và những người mình quen biết thì dường như ai đi làm cũng vật vã, không lý do này cũng lý do kia. Mình chẳng biết mọi người vượt qua kiểu gì. 

Mình đi làm thì cũng có ngày nhàn, ngày mệt, ngày vui, ngày buồn. Có những ngày lo sợ nhưng nó lại trôi qua êm đềm, có những ngày chuẩn bị cũng kĩ lắm nhưng vẫn bị này bị kia. Có rất nhiều lúc ấm ức, ức chế, mình cần có người nghe để nói ra, nhưng nói trong nội bộ công ty thì nguy hiểm, gia đình và bạn thân thì không ở gần nên không phải lúc nào cũng có thể nói ngay, bạn xã giao thì không nói được, nên cũng hên xui, thường thì mình sẽ viết để giải tỏa. Nhưng có những ngày lười viết hoặc mệt quá không viết nổi thì mình chọn cách... kệ đời. Mình sẽ chạy bộ, hoặc bơi. Hoặc mình sẽ ăn uống (nên vẫn mập dù có chạy và bơi). Mình sẽ làm cái này cái kia để quên đi nỗi ấm ức trong công việc. Gần đây mình nhận ra rằng không phải lúc nào cũng cần xử lý cái cảm xúc tệ ấy, đôi khi cũng không cần phải đi xuyên qua vấn đề, né tránh một vài vấn đề cũng được, chẳng sao.

Mình hay tự nói với bản thân rằng: 

- Khi cảm thấy khó khăn mệt mỏi có nghĩa là đang leo dốc, tức là còn đang tiến lên, chứ nếu thấy thoải mái và nhàn hạ là đang xuống dốc rồi. Tiếp tục cố gắng thôi, qua được con dốc là tới đỉnh.

- Đừng ép bản thân phải vừa leo dốc vừa vui cười. Mệt quá cứ than, bực quá cứ nói. Không ai lắng nghe thì nói một mình, nhưng nói chung là thoải mái với bản thân, đừng thất vọng vì bản thân không đủ vui vẻ hay mạnh mẽ trên đoạn đường này. Thế giới ngoài kia gây áp lực lên chúng ta là đủ rồi, bản thân đừng tự gây áp lực cho chính mình nữa.

- Nếu không có đường lui, không có lựa chọn khác thì cứ phải cắm cúi bước tiếp thôi dù thế nào chăng nữa.

Hôm nay là Lễ Chúa Phục Sinh, cầu chúc ơn Phục Sinh đến với mọi người. Có một câu trong đạo mà mình rất thích: "Đừng xin cho gánh nặng nhẹ bớt đi, nhưng hãy xin cho đôi vai ta thêm vững chắc để có thể vác lấy tất cả mọi gánh nặng nhẹ cuộc đời gửi đến cho ta". Sống cuộc đời này không thể tránh khỏi những lúc khó khăn, nên không thể cầu xin khó khăn đừng đến, nhưng có thể cầu xin cho có đủ sức mạnh để vượt qua khó khăn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét