Bài viết làm quen

Bài viết làm quen

Xin chào, Mình là Thanh. Rất vui khi bạn ghé thăm blog này. Mình đã mất khá nhiều thời gian để suy nghĩ xem nên giới thiệu thế nào về bả...

Chủ Nhật, 30 tháng 6, 2024

Hai bộ phim không hay

Hôm qua thèm xem phim. Lên YouTube thì thấy video top bộ phim cướp ngân hàng hay nhất, chưa xem hết danh sách, chọn ngay phim đầu tiên là "The Town" (2010) để xem luôn.

Má, phim dở, tốn 2 tiếng rưỡi cuộc đời. 

Ngay đầu phim là một cảnh cướp ngân hàng và xóa dấu vết cũng khá là chuyên nghiệp. Do vậy mình cũng kỳ vọng đây sẽ là một bộ phim hành động kịch tính và hấp dẫn. Nhưng không, nó cứ dài lê thê. Các phi vụ cướp không được lên kế hoạch kỹ càng, diễn biến cũng không có gì cuốn hút. Cảnh sát và FBI thì vô dụng, bị bọn cướp qua mặt dễ dàng. Thêm quả tình yêu trớt quớt giữa nhỏ con tin với một thằng trong băng cướp.

Xem xong không hiểu người ta thấy hay ở chỗ nào luôn á 😏

Thứ Bảy, 29 tháng 6, 2024

[Review sách] Cùng con định hướng nghề nghiệp - Th.S Phoenix Ho - Th.S Trần Thị Thu

Bài viết này mình sẽ thảo luận về chuyện hướng nghiệp.

---

Theo một khảo sát mới đây do công ty nguồn lực Manpower và Jobs_that_makesense châu Á thực hiện, Việt Nam có tỷ lệ lao động "chán nản" với việc làm cao nhất Đông Nam Á, chỉ 11% người được khảo sát cảm thấy hài lòng về ý nghĩa công việc hiện tại.

Nguồn: 

https://cafef.vn/viet-nam-co-ty-le-lao-dong-chan-nan-voi-viec-lam-cao-nhat-dna-vi-co-hoi-viec-lam-xanh-thieu-kinh-nghiem-dac-biet-la-nguyen-nhan-thu-3-nay-188240507165135122.chn

Vậy câu hỏi đặt ra là: Làm thế nào để chúng ta cảm thấy hài lòng về công việc của mình? Câu trả lời là: Tìm ra được công việc phù hợp với khả năng và sở thích của bản thân, đồng thời phù hợp với nhu cầu của thị trường.

Một trong những cách giúp bạn tìm được công việc như vậy là thông qua hướng nghiệp.

Hướng nghiệp có vai trò vô cùng quan trọng đối với cá nhân và xã hội. 

Đối với cá nhân

  1. Xác định rõ mục tiêu và hướng đi: Hướng nghiệp giúp cá nhân nhận biết được đam mê, sở thích, và năng lực của bản thân, từ đó xác định được mục tiêu nghề nghiệp rõ ràng và phù hợp.

  2. Tăng khả năng thành công trong sự nghiệp: Khi cá nhân chọn đúng ngành nghề phù hợp với năng lực và sở thích, khả năng thành công và thăng tiến trong công việc sẽ cao hơn; cá nhân cảm thấy hứng thú và có động lực làm việc, đồng thời tạo ra sự hài lòng và gắn bó lâu dài với công việc.

  3. Giảm thiểu rủi ro thất nghiệp: Việc hiểu rõ thị trường lao động và các yêu cầu nghề nghiệp giúp cá nhân chuẩn bị tốt hơn, từ đó giảm thiểu rủi ro thất nghiệp.

Đối với xã hội

  1. Nâng cao chất lượng nguồn nhân lực: Hướng nghiệp giúp xã hội có được nguồn nhân lực chất lượng, có kỹ năng và kiến thức phù hợp với yêu cầu của thị trường lao động.

  2. Tối ưu hóa sử dụng nguồn lực: Khi mỗi cá nhân làm việc trong ngành nghề phù hợp, xã hội sẽ tận dụng tối đa được tài năng và khả năng của mọi người, từ đó tăng năng suất lao động và phát triển kinh tế.

  3. Giảm thiểu vấn đề xã hội: Hướng nghiệp giúp giảm thiểu tình trạng thất nghiệp và những vấn đề xã hội liên quan như tệ nạn, bạo lực, và bất ổn xã hội.

  4. Định hướng phát triển kinh tế bền vững: Bằng cách định hướng nghề nghiệp cho các thế hệ trẻ, xã hội có thể xây dựng một lực lượng lao động vững mạnh, đáp ứng nhu cầu phát triển bền vững của kinh tế.

Hướng nghiệp không chỉ đơn thuần là việc chọn nghề mà còn là quá trình giúp cá nhân phát triển toàn diện và góp phần vào sự phát triển bền vững của xã hội.

Tuy hướng nghiệp quan trọng là vậy, nhưng thực tế vẫn còn rất nhiều phụ huynh và học sinh không biết bắt đầu từ đâu, làm như thế nào, vẫn lựa chọn nghề nghiệp theo bản năng, theo xu hướng nhất thời hoặc tệ hơn là "chọn đại, miễn có đi học đại học là được".

Trong bối cảnh này, hôm nay mình sẽ giới thiệu đến mọi người cuốn sách "Cùng con định hướng nghề nghiệp""Mật mã Holland" - là bộ đôi người bạn đồng hành thiết thực với các bậc phụ huynh trong quá trình hướng nghiệp cho con em của mình.

Tác giả sách là cô Phoenix Ho, một chuyên gia hướng nghiệp nổi tiếng có hơn 16 năm kinh nghiệm trong lĩnh vực giáo dục, tư vấn hướng nghiệp. Cô là tác giả của “Cứ đi để lối thành đường” - một cuốn sách thường xuất hiện nếu bạn search "Sách hướng nghiệp ở Việt Nam" hoặc "sách hướng nghiệp hay". Cô Phoenix Ho cũng đã xuất hiện trên rất nhiều bài báo và bài phỏng vấn như Have a Sip và EduStation của Vietcetera, IELTS Face-Off của VTV,...

"Cùng con định hướng nghề nghiệp" là một cuốn sách hướng dẫn chi tiết về quá trình hướng nghiệp cho một người trẻ, được viết rất dễ hiểu, với giọng điệu thân mật, chân thành.

Thứ Sáu, 28 tháng 6, 2024

Làm nhạc bằng AI P3: Câu hỏi của em

Bài hát này được mình lấy cảm hứng từ crush nhiều năm. Crush hay hỏi "sao em thích chị vậy?"

Ò, thích vì chị xinh đẹp, vì lúc làm việc thấy chị ngầu, vì chị mạnh mẽ và cá tính.


Thứ Năm, 27 tháng 6, 2024

[Thơ] Câu hỏi của em

Có một câu hỏi nhỏ
Em hỏi anh mỗi ngày
Mà anh vẫn để ngỏ
Chưa trả lời cho em

Em thì không từ bỏ
Vẫn hỏi anh mỗi ngày
Em cần được sáng tỏ
Vì sao anh yêu em?

Vì sao anh yêu em?
Có hàng trăm đáp án
Liệu em có tin chúng
Và không chút hoài nghi

Anh yêu vì đôi mắt
Sâu thẳm và sáng trong
Vừa nhìn vào nơi đó
Đã đem lòng yêu em

Thứ Tư, 26 tháng 6, 2024

Làm thuê, làm chủ. Làm chủ, làm thuê

Hồi chiều nhỏ nhân viên ngồi bên cạnh thấy mình dò vé số, nó cười cười và nói với thằng nhóc bên cạnh nó: "Nếu trúng số thì sếp làm chủ, không làm sếp chúng ta nữa đâu". Mình quay sang đính chính luôn: "Đúng là nếu trúng số thì nghỉ làm, không làm sếp tụi bay nữa thiệt, nhưng xài hết tiền thì đi làm lại, chứ có biết làm ăn gì đâu".

Hôm bữa về quê, bà chị hỏi mình: Sau này có tính kinh doanh cái gì không? 
Mình bảo: Không. 
Bả hỏi: Ủa bộ tính đi làm thuê cả đời hay gì? 
Mình nói: Không. 
Bả trợn mắt lên: Không làm thuê cũng không làm chủ thì làm gì? 
Mình đáp: Em chưa biết thôi. Nhưng chắc chắn em không làm thuê mãi, cũng không thích làm chủ.

Chủ Nhật, 23 tháng 6, 2024

Của cải ở đâu, lòng dạ ở đó

Mình vừa có hai ngày nghỉ cuối tuần hiếm hoi đúng nghĩa "nghỉ".

Mình về nhà, suốt hai ngày chỉ ăn, ngủ, lau nhà rửa bát, nói chuyện với mấy chị em trong nhà. Mình không làm việc, không viết, không đọc, không nghĩ về tương lai. Cảm thấy như đầu óc đã được refresh.

Mình cũng thú nhận với bà chị rằng mình đã bị mất ngủ ít lâu, vì cứ lo nghĩ chuyện công việc, tiền nong, tương lai. Chị mình kinh ngạc, bả bảo xưa giờ cứ đinh ninh mình sống lành mạnh, ăn ngon ngủ khỏe, bởi vì công việc tốt, tài chính ổn, gia đình mạnh khỏe bằng an, chẳng có lý gì mà mình lại phải khó ngủ tới mức mụn mọc muốn nát cái mặt. Mình cười hề hề, biết vô lý là vậy nhưng mà nó đang diễn ra như vậy. Bà chị lại ca cho mình một bài về đoạn Phúc Âm thứ 6 ngày 21/6/2024:
Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Các con đừng tích trữ cho mình kho tàng dưới đất: là nơi mối mọt sẽ làm hư nát, và trộm cướp sẽ đào ngạch lấy mất, nhưng các con hãy tích trữ cho mình kho tàng trên trời: là nơi không có mối mọt không làm hư nát, trộm cướp không đào ngạch lấy mất. Vì kho tàng con ở đâu, thì lòng con cũng ở đó (...)"
"Của cải ở đâu, lòng dạ ở đó".

Đúng là như vậy. Không có của cải cũng lo âu, mà có của cải rồi cũng âu lo. Sợ mất, sợ trộm, sợ bị lừa đảo. Không có việc làm cũng lo lắng, mà đang làm việc thì cũng áp lực. Sợ mất việc, sợ làm sai, sợ việc khó quá làm không được. Không có người yêu thì cũng buồn, mà có người yêu thì sợ trách nhiệm. Áp lực về nhà cửa, con cái, nội ngoại hai bên. Những mối lo không gọi được tên cứ khiến mình khó ngủ.

Ở nhà mình đã không còn bị khó ngủ. Giờ trở lại Sài Gòn, chuẩn bị vào lại guồng quay, mình lại sợ vãi. Nhưng mình sẽ ổn thôi mà. Ai mà bất ổn mãi được hem.

Thứ Năm, 20 tháng 6, 2024

Nếu được tìm lại thứ đã mất

Hôm nay mình tình cờ đọc được một câu hỏi như sau:

"Nếu có ai đó đem đến cho bạn một túi đựng tất cả những thứ mà bạn đã bị mất, thứ đầu tiên bạn tìm là gì?"

Trộm vía mình ít khi bị mất đồ, và thứ gì đã mất rồi thì đến giờ mình cũng không còn nuối tiếc nó quá nhiều. Mình chỉ nhớ năm lớp 2 bị mất 50 ngàn mẹ đưa để đóng tiền học kèm. Năm lớp 7 thì bị mất cái xe đạp do trộm vào nhà lấy đi. Đó là hai thứ bị mất mà mình còn nhớ rõ. Nhưng bây giờ thì mình đã tìm được nhiều tờ 50 ngàn khác và đi xe máy chứ không có nhu cầu đi xe đạp. Nên nói chung là nếu câu hỏi này hỏi về đồ vật thì mình không có câu trả lời.

Tuy nhiên, nếu câu hỏi đó chấp nhận câu trả lời về những thứ vô hình, thì mình sẽ trả lời là mình muốn tìm lại thứ tình yêu giống như tình yêu của một người cũ dành cho mình vào những năm mình 20. Mình tìm kiếm một ai đó yêu mình như cách bạn ấy đã từng yêu. Bạn ấy yêu mình nhiều cỡ yêu bản thân, quan tâm, chăm sóc, nhường nhịn mình. Bạn ấy chia sẻ sở thích đọc sách và xem phim với mình, nấu ăn cho mình, dẫn mình về nhà thường xuyên. Bạn là người khiến mình hiểu bản thân hơn, biết bày tỏ tình cảm với gia đình và kiên nhẫn với họ nhiều hơn, biết yêu động vật và sống thuần chay. Bạn luôn ở bên cạnh mình dù sướng vui hay gian khổ, động viên mình trong chuyện học tập, luôn ủng hộ mọi ước mơ và dự định của mình.

Thứ Tư, 19 tháng 6, 2024

Làm nhạc thôi

Nay mình mò được cách làm nhạc bằng AI, ngồi mò cả ngày, ra được vài bài cũng ưng ưng.

Nếu ai hay nói chuyện với mình thì chắc cũng biết mình có dự định làm nhạc. Không phải ngay bây giờ, mà đó là chuyện của một chục năm sau. Thế mà hôm nay mình cũng làm ra nhạc rồi, tất nhiên không tự tay làm 100%, mình chỉ làm phần lyrics và chọn thể loại mong muốn, rồi generate đến khi ưng thì thôi. 

Mình không nghĩ là mình có thể làm nhạc liền được luôn, công nghệ thật là hữu dụng trong những trường hợp này. Tự dưng ngồi nghịch cái quên sầu.

Thứ Ba, 18 tháng 6, 2024

Về với mẹ

Hôm nay là thứ 3, mình đang chờ đến thứ 6 để được về nhà với mẹ. Mình đang rất cần nguồn năng lượng tích cực từ mẹ, một người phụ nữ luôn vui vẻ, lạc quan và bao dung trong phần lớn cuộc đời.

Thỉnh thoảng mình tự cằn nhằn rằng tại sao mình không được thừa hưởng một chút nào tính vui tươi và lạc quan từ mẹ. Trái lại, mình còn thừa hưởng hết sự nóng nảy, cọc cằn, tính khí ủ ê thất thường từ ba.

Mình hay tự hỏi rằng nếu được giống mẹ thì cuộc đời mình có bớt khổ hơn không.

Ở bên cạnh ba khó chịu bao nhiêu thì ở bên cạnh mẹ thoải mái bấy nhiêu. Mẹ luôn điềm đạm, dịu dàng. Kể cả mình có sai quấy hay không vâng lời, mẹ cũng chỉ nhỏ nhẹ nhắc nhở. Muốn ăn gì mẹ cũng mua cho. Muốn nằm ì ra coi phim mẹ cũng gọt trái cây cho mà vừa ăn vừa coi phim. Nói chung là khi ở với mẹ mình luôn có cảm giác an toàn tuyệt đối, lại còn được hưởng ké nguồn năng lực tích cực mà mẹ tỏa ra.

Thứ Hai, 17 tháng 6, 2024

Một bài hát cũ hợp tâm trạng mà thôi

"Chúc cho em luôn tìm được niềm vui

Từng niềm vui từ những nỗi đau riêng một mình anh thôi"

Một ngày nữa trôi qua

Lại một ngày nữa trôi qua.

Dạo này mình hay đếm từng ngày trôi qua. Không biết để làm gì, mình đâu có trông đợi cái gì ở tương lai đâu. Có lẽ do mình bị mất ngủ, cứ mỗi đêm nằm trằn trọc, nhấc cái điện thoại lên là thấy đã qua ngày mới, thở dài ngao ngán, mất ngủ vì căng thẳng, rồi lại căng thẳng vì mất ngủ.

Trừ hai ngày cuối tuần thì mỗi sáng mình đều vật lộn mãi với cái báo thức để có thể dậy đi làm. Mình đã dừng nấu ăn buổi sáng nom một tháng, vì không thể dậy sớm được. Mình cũng ngừng bơi và chạy gần một tháng, vì không thể ngủ sớm được thì không có sức.

Chủ Nhật, 16 tháng 6, 2024

Hội chứng đi làm

Mình thấy người ta bị "hội chứng thứ 2", cảm thấy lo lắng, căng thẳng, buồn chán và mất động lực khi nghĩ tới hoặc đối mặt với ngày thứ 2. Thế thì mình dạo này bị "hội chứng đi làm", cảm thấy căng thẳng khi nghĩ tới chuyện phải đi làm. 

Mình biết đó là một cảm xúc không tốt chút nào. Ai mà chẳng cần phải đi làm. Đằng nào cũng phải đi làm, thì nên vui vẻ với nó mới đúng. Nhưng mà chính cái việc không thể chấp nhận được cảm giác sợ đi làm, nó khiến tình trạng của mình còn trở nên tồi tệ hơn. Anyway, mình định mặc kệ nó, chỉ là cảm xúc nên không chóng thì chày nó sẽ qua thôi. Cho dù tâm trạng có như nào chăng nữa thì mình vẫn luôn cố gắng hoàn thành mọi thứ trách nhiệm, ở cả mức độ cá nhân lẫn tập thể.

Chiều nay mình cho phép bản thân lười biếng bằng cách nằm xem phim và ăn vặt. Mình xem "Society of the snow", một bộ phim tái hiện thảm họa hàng không tồi tệ nhất Hungary năm 1972. Một chiếc máy bay chở 45 người, phần đông là đội bóng bầu dục của một trường cao đẳng đã gặp tai nạn và rơi xuống dãy Andes - dãy núi dài nhất thế giới. Bộ phim đã khắc họa cực kỳ chân thực hành trình sinh tồn của 27 người nơi đồi núi hoang vu lạnh lẽo không có sinh vật nào sống và nhiều trận bão tuyết. Khi không còn thực phẩm, những người còn sống đã phải ăn thịt của những người đã chết để tồn tại. Hơn 70 ngày sau vụ tai nạn, 16 người còn sống sót mới được đội cứu hộ giải cứu. Tuy được trở về, nhưng mình cho rằng họ sẽ không bao giờ có thể trở lại cuộc sống bình thường như trước được nữa. Những gì mà họ phải trải qua trong hơn 70 ngày kể từ vụ rơi máy bay thật sự quá khủng khiếp đối với một kiếp người.

Thứ Bảy, 15 tháng 6, 2024

[Review sách] Và Rồi Chẳng Còn Ai (Mười Người Da Đen Nhỏ) - Agatha Christie

Hôm nay mình sẽ review cuốn tiểu thuyết trinh thám đầu tiên mình đọc trong đời. Từ xưa tới giờ, thứ trinh thám duy nhất mà mình đọc là truyện tranh "Thám tử lừng danh Conan" 😀, bữa nay thử "đổi gió" đọc tiểu thuyết trinh thám cho biết. Mà một khi đã bắt đầu đọc trinh thám thì hai cái tên đầu tiên xuất hiện trong đầu mình là Sherlock Holmes và những tác phẩm của "Nữ hoàng truyện trinh thám" Agatha Christie. 

Sau vài phút lượn lờ xem các trang review thì mình quyết định đọc "Và rồi chẳng còn ai" với tựa cũ là "Mười người da đen nhỏ" của tác giả Agatha Christie. Có 2 lý do mình chọn "Và rồi chẳng còn ai" là cuốn sách trinh thám đầu tiên để đọc. Thứ nhất, tất cả mọi bài viết hay video review tác phẩm này đều nhận xét là nó rất hay, thứ hai, nó là một cuốn sách mỏng, quá hợp lý đối với một đứa lần đầu tiên thử trải nghiệm thể loại mới.

Về tác giả


Agatha Christie được mệnh danh là "Nữ hoàng truyện trinh thám", là một trong những nhà văn quan trọng và sáng tạo nhất của thể loại này. Bà có số lượng tác phẩm được xuất bản nhiều nhất mọi thời đại, chỉ xếp sau Kinh Thánh và Shakespeare.

Sơ lược nội dung truyện


"Và rồi chẳng còn ai" kể câu chuyện về 10 người không liên quan gì đến nhau đều được một người tên là U.N. Owen mời đến một hòn đảo biệt lập. Rồi lần lượt từng người bị giết một cách bí ẩn. 

Chủ Nhật, 9 tháng 6, 2024

[Review sách] Túp Lều Bác Tom - Harriet Beecher Stowe

"Túp lều bác Tom" là câu chuyện về những người nô lệ da đen khốn khổ trong thời kỳ chế độ nô lệ tại Mỹ vào thế kỷ 19. Trong thời kỳ này, người Mỹ da trắng được quyền sở hữu nô lệ da đen, chủ yếu là người gốc châu Phi và người Mỹ gốc Phi. Những nô lệ này bị coi như hàng hóa, có thể mua bán trao đổi, bị đối xử như súc vật, không được xem là con người, không được pháp luật bảo vệ. 

Nhân vật chính của tiểu thuyết là bác Tom, một người nô lệ da đen trung thực, biết trọng danh dự và đặc biệt là một con chiên ngoan đạo. Trong phần lớn cuộc đời, bác được ở trong một gia đình chủ tử tế, chăm lo tốt cho đời sống nô lệ. Nhưng ông bà chủ đột nhiên bị đổ nợ, buộc phải bán bác Tom, cuộc đời bác từ đó bị qua tay nhiều người khác, chịu đầy đau khổ, tủi nhục. Cuối cùng, vì bảo vệ những người nô lệ khác cũng như giữ gìn nhân phẩm của mình, bác Tom đã bị tên chủ độc ác đánh chết thảm thương.

Với tác phẩm này, nhà văn Stowe đã đóng góp một phần vào công cuộc giải phóng nô lệ ở nước Mỹ, bà tố cáo gay gắt chế độ vô nhân đạo ấy, khích lệ những người Mỹ có lương tâm đứng lên đấu tranh để tiêu diệt nó.

Năm 1852, khi mới ra mắt được vài ngày, "Túp lều bác Tom" tiêu thụ được 10.000 bản. Sau 1 năm, 300.000 bản được bán ra. Cuốn sách được dịch ra hàng chục thứ tiếng. Tolstoy coi nó là một tác phẩm mẫu mực. "Túp lều bác Tom" còn khởi đầu cho một trào lưu chống lại chế độ nô lệ năm 1862, đến nỗi khi gặp Stowe, tổng thống Mỹ Abraham Lincoln đã nói: "Hóa ra đây là người phụ nữ nhỏ bé nhưng đã viết cuốn sách khởi phát cho một cuộc chiến tranh lớn".

一一一

Sau đây là phần tóm tắt "Túp lều bác Tom" dành cho những ai muốn biết nội dung chi tiết hơn một chút, hoặc cho những người đã từng đọc sách rồi nhưng quên nội dung. Đối với những người không muốn bị spoil tác phẩm thì có thể bỏ qua phần này và đến phần review.

Thứ Ba, 4 tháng 6, 2024

Chuyện tình yêu mà, khó nói lắm

Hôm nay cô ấy thổ lộ tình cảm với mình. Mình bất ngờ. Bởi vì sự tương tác giữa hai đứa trước giờ khá nhạt nhòa, mình không nghĩ cô ấy lại ấn tượng về mình đến mức ấy.

Sau khi cảm giác ngạc nhiên đi qua, bình tĩnh lại, mình nói cảm ơn cô ấy. Cảm ơn vì đã dành tình cảm cho mình và vì đã can đảm nói cho mình biết. Nhưng mình không thể đáp lại tình cảm này.

Mình đã dành trái tim cho người khác rồi.

Chuyện tình yêu mà, khó nói lắm, theo tình tình chạy, trốn tình tình theo.

-----

Anh có lẽ không phải người như em thấy bề ngoài.

Bề ngoài anh tỏ ra sôi nổi, vui tính, nhưng thực ra anh sống nội tâm, hay khóc thầm.

Bề ngoài anh tỏ vẻ mạnh mẽ, tưởng như có thể chiến cả thế giới. Bên trong anh yếu đuối, hay nũng nịu.

Liệu em có thích được một người ham công tiếc việc, lúc nào cũng làm và làm, có thể không dành cuối tuần cho em.

Liệu em có thích được một người khó đoán, trong đầu lúc nào cũng nghĩ ngợi, suy tính, lập kế hoạch.

Liệu em có thích được một người hay đem suy nghĩ và chuyện cá nhân ra viết, biến nó thành những câu chuyện mà tất cả người ngoài đều có thể biết.

Liệu em có thích được một người khó ở, khó tính và khó chiều, hay càm ràm như một ông già.

Anh có nhiều góc khuất em chưa thấy, có lẽ do vậy nên em còn thích anh mà thôi.

Em sẽ kiếm được người phù hợp, cuộc sống này chắc chắn là như vậy.

Thứ Hai, 3 tháng 6, 2024

Đã làm YouTube được 4 năm. Chuyện chị cắt tóc

Loay hoay cả ngày dài, suýt quên mất hôm nay là ngày kỷ niệm 4 năm làm YouTube.

Thấm thoắt mà đã 4 năm trôi qua, nhanh thật. Ban đầu còn dự tính làm một video Q&A để trả lời câu hỏi của hơn 20.000 khán giả trên YouTube. Mình đã đăng bài lên định thu thập câu hỏi rồi, đăng được vài phút thì lại quyết định xóa đi, không làm nữa. Sợ đăng lên không có ai hỏi, quê.

Kể về việc làm YouTube thì cũng kể nhiều rồi, nay không kể nữa. 

-----

Nay đi làm mệt nhoài. Chỉ muốn có ai đó chuyện trò, lắng nghe để mình được kể lể mấy chuyện không đầu không đuôi, chuyện ở công ty, chuyện có người bình luận khen, có người donate, chuyện nhỏ đồng nghiệp nói xấu người yêu, chuyện của chị cắt tóc.

Mỗi lần đi cắt tóc là lại nghe chuyện tình cảm (lạnh) của chị cắt tóc. Mình nghe từ lúc chị chia tay người yêu cũ, đến lúc có hai người mới tán tỉnh chị, nay thì đã nghe đến đoạn chị bắt đầu rút lui khỏi mối quan hệ rồi. 

Chủ Nhật, 2 tháng 6, 2024

Việc Đọc giúp ích như thế nào cho việc Viết?

Viết là một phần rất quan trọng trong cuộc sống của mình, và mình tin là nó cũng quan trọng đối với cuộc sống của các bạn, chỉ là các bạn có nhận ra hay không thôi. Trong bài viết này, mình sẽ đào sâu tìm hiểu tầm quan trọng của việc Viết, làm cách nào để nâng cao kỹ năng Viết. Và bởi vì kênh của mình là một kênh chuyên bàn về việc đọc sách, nên tất nhiên chúng ta cũng sẽ phân tích xem việc Đọc có giúp ích gì cho việc Viết hay không, nếu có thì như thế nào.

Bài viết gồm 4 phần:

- Viết là một việc không đơn giản và dễ dàng.

- Tại sao việc Viết lại quan trọng?

- Việc Đọc giúp ích như thế nào cho việc Viết?

- Kết.

-----

Viết là một việc không đơn giản và dễ dàng

Việc viết là rất quan trọng đối với cuộc sống của mình, mình rất trân trọng những người có thể đọc những gì mình viết, cũng như mình rất có thiện cảm với những người viết thường xuyên. Bởi vì, việc viết thật sự rất đau đớn và người viết là những người dũng cảm. Admin trang Người Kể Chuyện nhận định "viết là một công việc bạo lực", còn tác giả tristan1404 trong bài đăng Vì sao bạn nên đọc ít lại và viết nhiều hơn? trên Spiderum cho rằng "để viết một cách nghiêm túc thì đó là một quá trình đầy kiên trì và thậm chí là đau đớn".

Không phải ai cũng có thể sẵn sàng đào xới và đối diện cảm xúc và suy nghĩ của bản thân, đem nó trải lên một mặt phẳng, ngồi nhìn vào nó, rồi sắp xếp lại nó bằng cách sử dụng ngữ pháp và ngôn từ phù hợp. 

Không phải ai cũng đủ can đảm phơi bày nội tâm của bản thân ra thành một thứ hữu hình (là văn bản) để người khác có thể nhìn thấu, đánh giá và thậm chí chỉ trích nữa. 

Tại sao việc Viết lại quan trọng?

Thứ Bảy, 1 tháng 6, 2024

[Thơ] Nắm tay em

Anh muốn nắm lấy đôi tay
Cùng em đi khắp đó đây
Ngắm nụ cười hiền trong gió
Nụ cười khiến lòng anh say

Cả khi gió lốc mưa bay
Từ nay về sau anh vẫn
Cùng em vượt ngàn gian khó
Dẫu ngọt bùi dẫu đắng cay

Tương lai chắc chẳng ai hay
Nhưng mà mình không chùn bước
Miễn là đời không ô thước
Thì còn nắm chặt đôi tay