Bài viết làm quen

Bài viết làm quen

Xin chào, Mình là Thanh. Rất vui khi bạn ghé thăm blog này. Mình đã mất khá nhiều thời gian để suy nghĩ xem nên giới thiệu thế nào về bả...

Chủ Nhật, 27 tháng 10, 2024

[Thơ] Mùa thu qua

Mùa thu qua nhưng nỗi nhớ chưa qua
Hoa úa tàn giấc mộng đẹp cũng tàn
Người đi mất còn mình ta ở lại
Thương nhớ hoài bóng hình cũ đã xa

Đông đã sang từng đêm buông lạnh giá
Thao thức hoài ước vọng được đoàn viên
Ta nhớ gì giấc mộng đẹp năm ấy
Ta nhớ người hết một đời này thôi

Thứ Năm, 10 tháng 10, 2024

Cuộc đời này dù ngắn, nỗi nhớ quá dài

Dạo này muốn làm nhiều thứ nhưng thời gian lại có giới hạn.
Mà thứ muốn làm nhiều nhất là ngủ 😪


"Nhiều năm xa hạnh phúc anh muốn bên em
Cuộc đời này dù ngắn, nỗi nhớ quá dài"

Thứ Tư, 9 tháng 10, 2024

Được sống đã là một điều ý nghĩa

Hôm nay nghe tin một bạn đồng nghiệp cũ vừa qua đời vì u não ác tính. Đối với tôi thì mọi chuyện diễn ra nhanh quá. Mới cách đây ba tuần tôi thấy người nhà của bạn đăng tin kêu gọi cộng đồng quyên góp tiền xạ trị cho bạn. Nay đã nhận tin bạn mất sau khi xin quyên góp không lâu.

Bạn này còn trẻ lắm, mới chỉ 26. Vài tháng trước đột nhiên bị động kinh, rồi phát hiện bị u não ác tính luôn. Gia đình thuộc dạng khó khăn, không tự lo nổi kinh phí để điều trị nên phải vay mượn khắp nơi và xin thêm từ cộng đồng. Ký ức của tôi về bạn là một đứa con gái mạnh mẽ, có mái tóc dày, giọng hát hay, hay đến mức có thể vượt qua nhiều người để giành giải nhất cuộc thi hát do công ty tổ chức. Giờ tôi lại nhìn thấy bạn trong bộ dạng đầu bị cạo trọc, mắt trợn ngược, nằm thất thần trên giường bệnh. Tuy hồi còn làm chung cũng chẳng thân lắm, thậm chí không ưa bởi vì nó hay hỗn với tôi, nhưng trông thấy một người bây giờ rơi vào hoàn cảnh như vậy tôi chẳng khỏi chạnh lòng. 

Dạo này, chẳng còn đặt nặng việc tìm ra ý nghĩa cuộc sống. Bởi vì mỗi ngày được sống đã là một điều ý nghĩa, dù ngày đó vui hay buồn, khó khăn hay thảnh thơi. Còn sống là còn cơ hội, còn được lựa chọn.

Thứ Hai, 7 tháng 10, 2024

Tôi là một HSP

Một buổi sáng cách đây mấy ngày, khi lái xe ra khỏi nhà để đi làm, tôi nhận thấy trời hôm nay mát hơn mọi ngày một chút. Tự dưng trong lòng tôi thấy vui. Không phải vui vì trời mát mà vui vì "độ nhạy" của mình vẫn còn. 


Tôi là một HSP (Highly Sensitive Person - người siêu nhạy cảm). Một HSP là người cực kỳ nhạy cảm với cảm xúc của bản thân và của người khác. Không chỉ vậy còn rất nhạy cảm với môi trường xung quanh, thường cảm thấy không thoải mái khi ở những nơi có nhiều tiếng ồn, ánh sáng chói, quá nóng hoặc quá lạnh.

Nếu người bình thường thấy trời nóng thì đối với tôi là quá nóng. Người bình thường thấy trời mát thì tôi lại thấy lạnh. Giác quan của tôi nhạy cảm, tôi thích kéo rèm cả ngày vì không muốn chói mắt, có thể ghi nhớ mùi hương rất lâu, khó chịu khi nghe âm thanh lớn...

Thứ Ba, 1 tháng 10, 2024

Rốt cuộc cậu đã phải trải qua những gì

Sau một thời gian mát trời ngủ ngon thì hôm nay trời lại nóng khiến tôi trằn trọc khó ngủ trở lại, đành phải ngồi dậy viết cái gì đó.

Hôm nay bước sang chu kỳ mới của cuộc sống - một chu kỳ được dự báo là không an lành cho lắm - năm cá nhân số 7. Dù đã chuẩn bị tinh thần, tôi vẫn có chút gì đó lo âu. Năng lượng đã thấp và xấu dần từ những tuần trước đó.

Dạo này tôi hay mường tượng mỗi sáng được mẹ nấu cho bữa sáng và chuẩn bị cơm trưa để mang đi làm, ba dắt xe ra khỏi nhà giùm, tối về có cả nhà chờ cơm. Nhưng chị tôi nói tôi vẫn cần gầy dựng thêm một vài năm nữa thì mới đủ để về nhà. Tôi cũng thấy vậy. Đành cố gắng thêm "một vài năm nữa", hy vọng ba mẹ có thể chờ được tôi.

Vài ngày trước tôi đã viết một bài tiêu cực thế này:

Thứ Bảy, 21 tháng 9, 2024

Không còn thấy buồn thì cũng hơi buồn

Sau một tháng đóng cửa và liên tục "làm nhạc", tôi đã cho ra lò được 26 bài. Tức là hầu như ngày nào tôi cũng làm 1 bài.

Trong số bài hát đó, 98% có lyrics là thơ văn của riêng tôi, 2% còn lại là tôi nhờ AI làm luôn phần lyrics.

Sau khi "sáng tác" được hơn 20 bài hát, tôi nhận ra mình đã bào gần hết kho thơ và văn được tích lũy trong suốt 5 năm qua. Vốn liếng văn chương của tôi sắp cạn kiệt rồi. Có nguy cơ là trong vài tháng tới tôi sẽ không còn lyrics để mà làm nhạc nữa.

Ở hiện tại, tôi dù muốn viết cũng khó có được cảm hứng như ngày xưa để mà viết. 

Thứ Hai, 9 tháng 9, 2024

An yên

Bài hát này tôi làm dựa trên một bài thơ tôi viết. 
Câu cuối của nó là: "Anh thật lòng cầu chúc em một đời an yên"


Mỗi lần nói đến hai chữ "an yên" là tôi lại bật cười, tại vì tôi nhớ đến crush cũ (ờm, cũng không hẳn cũ, vì hiện tại vẫn thích). Từ nhiều năm trước, trong các thư gửi chị, tôi thường hay viết câu "chúc chị an yên", "em mong chị luôn an yên".

Trong một lần nói chuyện lại sau nhiều năm im vắng, chị có hỏi tôi rằng: "Bộ hồi xưa chị bất ổn lắm hay sao mà em chúc chị an yên hoài vậy?"

Tôi bảo là không. Không phải vì chị bất ổn nên em mới chúc chị an yên. Chẳng phải là ai sống trên đời cũng mong cầu sự an yên hay sao. Em thấy sự an yên là cần thiết.

Chủ Nhật, 8 tháng 9, 2024

Ngày trước

Anh muốn được đắm chìm vào tình yêu của em một lần nữa.

Anh muốn được thấy hình ảnh của chính mình trong sâu thẳm đôi mắt của em.

Anh muốn lại được ôm em, cảm nhận tình yêu nồng nàn dịu êm và chân thật mà em dành cho duy nhất một mình anh.

Anh muốn lại được nở nụ cười an nhiên khi ở bên cạnh em, vì có em bên cạnh thì chẳng còn nỗi vất vả chán chường hay lo âu nào có thể chạm được đến anh nữa.

Vì số phận quá tàn nhẫn hay vì chính mình quá yếu đuối không thể giữ được bàn tay nhau, anh không biết nữa.

Thuyền to sóng lớn

3 ngày nay, ở tuổi cận 30, sau 7 năm đi làm, tôi được tận mắt chứng kiến và cảm nhận cảm giác "thuyền to sóng lớn".

Sáng thứ 6, khi toàn bộ nhân viên chúng tôi đang hăng say làm việc và háo hức đón chờ sự kiện sinh nhật 20 tuổi của công ty vào ngày 9/9 tới, bỗng dưng một bầu khí căng thẳng bao trùm toàn công ty. Lực lượng công an đột ngột đến thanh tra, rất đông. Tin tức này nhanh chóng lan tràn trên các mạng xã hội. Một vài bạn bè, đồng nghiệp cũ của tôi bắt đầu nhắn tin hỏi có chuyện gì. Tôi trả lời không biết. Tôi không biết thật. Mà có biết tôi cũng không nói.

Công ty liên tục gửi thông báo nhắc nhở chúng tôi tuyệt đối không phát ngôn về chuyện nội bộ khi chưa có bất cứ kết luận chính thức nào. 

Rồi đột nhiên chúng tôi được cho ra về vào buổi chiều hôm đó. Tôi thấy tất cả mười ba đứa cấp dưới của mình reo hò mừng rỡ, chúng liền nhanh chóng tắt máy, dọn đồ đi về ngay lập tức, mặc kệ công việc còn đang dang dở, lộn xộn. Tụi nó hớn hở rủ nhau đi ăn, đi karaoke. Nhìn sự vui vẻ trẻ con đó của tụi nó, tôi cảm thấy tụi nó chẳng có một chút trách nhiệm nào với công việc, cũng như không có một sự quan tâm cần thiết nào đối với tổ chức, tôi đâm ra phát bực.

Thứ Bảy, 7 tháng 9, 2024

[Review sách] Giết Con Chim Nhại - Harper Lee

Tôi đọc xong "Giết con chim nhại" lúc 11 giờ đêm vào một ngày cuối tuần. Khi buông cuốn sách xuống, đọng lại trong tôi là những cảm xúc rất mơ hồ. Tôi chắc chắn rằng bản thân vừa đọc xong một tác phẩm khá hay, nhưng lại không có điều gì ấn tượng một cách rõ ràng để tôi có thể viết review nó như các tác phẩm khác. Thậm chí nếu bảo tôi tóm tắt tiểu thuyết này thì tôi cũng chẳng biết tóm tắt như thế nào. "Giết con chim nhại" thật sự là một tác phẩm đem lại cảm giác kỳ lạ đối với tôi.

Sau khi đọc sách xong, tôi lên mạng tìm đọc review thì thấy có một số ý kiến cho rằng đây là một cuốn sách nhàm chán. Đúng rồi! "Nhàm chán" là một từ diễn tả chính xác cảm giác của tôi khi đọc nửa đầu quyển sách. Ở nửa đầu tác phẩm là những câu chuyện trẻ con rất bình thường của hai anh em nhà Finch, tôi không thấy gì hấp dẫn cả. Tôi đọc trong sự nôn nóng, kỳ vọng sẽ được chạm nhanh đến đoạn cao trào của tác phẩm, nhưng khi đọc đến tận trang sách cuối cùng tôi mới nhận ra là chẳng có cao trào nào ở đây cả. Đó là lý do tôi thấy khá khó khăn lúc ban đầu trong việc đọc quyển sách này. 

Nếu bạn cũng có cảm giác giống tôi và bỏ dở quyển sách, hoặc cũng đọc hết rồi và thấy nó không hay, hãy đọc hết bài viết này, có thể bạn sẽ có cái nhìn khác đi về "Giết con chim nhại".

-----

Thứ Sáu, 6 tháng 9, 2024

Đóng cửa làm nhạc (bằng AI)

Trong bài viết trước, tôi có nói rằng dạo này ít viết, nhưng chưa nói một trong những lý do khiến viết ít đi là vì bận làm nhạc (tất nhiên là bằng AI).

Tôi thường lấy thơ mình sáng tác để cho AI phổ nhạc. Sau khi làm ra được chục bài hát, tôi nhận thấy âm nhạc thực sự rất kỳ diệu, nó giúp tôi nhớ được lời thơ! Không hiểu sao thơ do chính mình làm mà tôi vẫn không thể thuộc và nhớ nổi. Và tôi càng không hiểu sao ngày xưa tôi có thể thuộc được hàng chục bài thơ của-người-khác để đi thi (hồi đó tôi thi Đại học khối C).

Tôi cũng phát hiện ra mình cực kỳ thích nghe đi nghe lại mấy bài hát do mình sáng tác. Nhưng nghe một mình mãi thì cũng không đã, thế là tôi quyết định đăng lên YouTube. Không ngờ trung bình 1 bài cũng được hai trăm view. Nghĩa là nhạc tôi làm ra có người khác nghe nữa. Tuyệt vời. Hy vọng sự tuyệt vời này kéo dài được lâu.


Thứ Tư, 4 tháng 9, 2024

Ở lại lúc mọi thứ đều bảo mình hãy đi

Dạo này tôi không còn viết nhiều như trước. Cơ bản là vì sau một biến cố tình cảm xảy ra gần đây, tôi đang dần học được cách chấp nhận sự không hoàn hảo của cuộc sống này. 

Trước đây tôi viết để nhìn nhận lại và gọi tên những cảm xúc của mình. Tôi ghi chép mọi cảm xúc, cách nó bắt đầu, diễn biến, cao trào và cột mốc mà nó kết thúc. Chẳng hạn như những chuyện xảy ra ở công sở, cảm xúc khi yêu một ai đó, những trăn trở về tương lai...

Dần dà tôi thấy việc ghi chép hay nhìn nhận mọi cảm xúc của bản thân cũng không còn quá quan trọng. Tôi thấy, có ghi chép hay không thì nó cũng đã, đang và sẽ xảy ra, những cảm xúc ấy vẫn cứ lặp đi lặp lại trong cuộc sống. Tôi không thể tránh khỏi những cảm xúc vô cùng bất mãn, chán nản khi đi làm, cũng không thể tránh được những lúc trái tim tan vỡ và đau khổ vì chuyện tình yêu. Việc tôi có thể làm là can đảm chấp nhận sự tồn tại của những cảm xúc ấy và để cho nó đi qua.

Công việc sẽ không bao giờ hoàn toàn thuận lợi, tình yêu sẽ không bao giờ chỉ toàn những màu hồng, cuộc sống sẽ luôn có thăng và trầm chứ không có chuyện chỉ mãi mãi phát triển đi lên. Tôi dần chấp nhận được sự thật này, ngừng vùng vẫy để thoát ra khỏi những cảm xúc khó chịu. Đơn giản là chấp nhận mọi thứ. Rồi mọi chuyện cũng sẽ qua.

Thứ Ba, 3 tháng 9, 2024

Chuyến xe đêm

Anh lên chuyến xe đêm này
Ngồi trên xe nhớ những ngày bên em
Bên ngoài trời đã nhá nhem
Bên trong có kẻ lấm lem lệ nhòa
Xin lỗi vì những bất hòa
Cảm ơn vì những món quà đã trao
Thật lòng chẳng biết vì sao
Mình chẳng còn những nôn nao ngày đầu
Giờ chỉ còn những u sầu
Lòng thầm mong một phép màu xảy ra
Liệu em có thể thứ tha
Để ta về với thiết tha ngày nào
Tình anh nay vẫn dạt dào
Chẳng tan như chút mưa rào vội qua
Bây giờ đứng ở sân ga
Anh lòng hạnh phúc em ra đón về

Thứ Tư, 28 tháng 8, 2024

Không ngủ được

Anh không ngủ được
Trở mình suốt đêm
Choàng tay ôm gối
Ngỡ là ôm em

Chợt chuông điện thoại
Không phải từ em
Lòng anh hụt hẫng
Thà là chiêm bao

Ngọn gió lao xao
Trong màn đêm vắng
Lại một đêm trắng
Thấy đời chênh chao

Thứ Ba, 27 tháng 8, 2024

Gió

Gió vẫn thổi qua đây
Mưa vẫn rơi nặng hạt
Lòng anh sao nặng trĩu
Nỗi buồn ngày không em

Thấm thoắt mùa thu qua
Mùa cô đơn lại đến
Người yêu xin đừng nói
Em mãi rời xa anh

Bầu trời dẫu còn xanh
Mộng đẹp cũng không thành
Rừng bao mùa thay lá
Bấy nhiêu mùa xa nhau

Dù lòng có quặn đau
Vẫn mong người hạnh phúc
Anh thật lòng cầu chúc
Em một đời an yên

Chủ Nhật, 25 tháng 8, 2024

[Review & tóm tắt sách] Sức mạnh tiềm thức - Joseph Murphy

Bạn đã từng nghe đến "Tiềm thức" chưa?

Tiềm thức có sức mạnh vô biên. Sức mạnh của tiềm thức vực nhiều người đứng dậy từ tình trạng suy sụp, giúp họ cảm nghiệm hạnh phúc, tràn đầy sinh lực, hân hoan. Khi giải phóng được nguồn sức mạnh kỳ diệu ẩn sâu trong tiềm thức, bạn sẽ khiến cuộc sống của mình tràn trề năng lượng, sung túc, khỏe mạnh và hạnh phúc hơn. Bạn không cần phải tìm kiếm sức mạnh này, bởi bạn đã sở hữu nó rồi. Nhưng bạn sẽ phải học cách sử dụng nó, phải hiểu nó để có thể vận dụng.

Thông qua những minh họa cụ thể về việc áp dụng những quy luật của tiềm thức, quyển sách "Sức mạnh tiềm thức" của tác giả Joseph Murphy sẽ giúp bạn khám phá và vận dụng được tiềm thức vào mọi mặt trong cuộc sống của bạn.

Về tác giả

Joseph Murphy là Tiến sĩ Tâm lý học, Tác giả và Diễn giả người Mỹ gốc Ireland. Ông là tác giả của hơn 30 cuốn sách về chủ đề khai phá sức mạnh tiềm năng của con người. Trong đó cuốn sách Sức Mạnh Tiềm Thức được xuất bản lần đầu tiên vào năm 1963 là cuốn sách nổi tiếng nhất của ông, gây tiếng vang với hàng triệu bản được bán trên toàn thế giới.

Để đọc và tiếp thu được cuốn sách "Sức mạnh tiềm thức" này, mình nghĩ người đọc cần phải có niềm tin mạnh mẽ, đừng suy nghĩ lý trí quá nhiều bởi vì bạn sẽ không tin được những điều tác giả viết, mà không tin thì bạn sẽ không nhận được lợi ích gì từ cuốn sách. Trong cuốn sách, tác giả có đề cập đến một chút nền tảng về khoa học não bộ, kiểu như phần não này điều khiển ý thức, phần não kia điều khiển tiềm thức, tuy có thông tin khoa học nhưng thật sự là rất rất ít. Phần lớn tác giả nêu ra những câu chuyện có thật để chứng minh cho sức mạnh chữa lành của tiềm thức đối với sức khỏe, các mối quan hệ, cách các nhà khoa học vận dụng tiềm thức để cho ra đời những phát kiến, phát minh vĩ đại,... Nói chung là có những ví dụ cực kỳ khó tin, đòi hỏi chúng ta phải có một niềm tin nhất định để có thể tin tưởng vào những gì tác giả muốn truyền tải. 

Trong bài viết này, mình sẽ đem đến cho bạn phần tóm tắt những nội dung cốt lõi và hữu ích nhất của cuốn sách "Sức mạnh tiềm thức". Bạn sẽ được biết tiềm thức là gì, hoạt động như nào, cách vận dụng tiềm thức vào mọi khía cạnh đời sống của bạn, từ sự nghiệp, sức khỏe, đến tiền bạc, tình yêu,.v.v..

*Xin lưu ý, bài viết này chỉ là một bản tóm tắt ngắn gọn, chắt lọc những ý mà cá nhân mình cho là cốt lõi nhất của cuốn sách "Sức mạnh tiềm thức". Mình vẫn khuyến khích bạn tìm đọc bản đầy đủ để có thể lĩnh hội trọn vẹn tri thức từ cuốn sách này. 

-------

Tiềm thức là gì và hoạt động như thế nào?

Thứ Bảy, 24 tháng 8, 2024

Hỏi em

Cho anh hỏi em một câu thôi nhé
Em có còn cảm xúc dành cho anh
Mỗi đêm về lòng ngập tràn nhung nhớ
Sáng thức dậy thấy hồn đầy bâng khuâng

Nếu em hỏi anh một câu như thế
Anh đáp liền chẳng cần nghĩ suy đâu
Anh vẫn còn tình cảm này tha thiết
Anh ước gì chúng mình đừng chia xa

Nếu sau này mọi gian khó đi qua
Liệu chúng mình có trở lại như trước
Anh mong rằng mình không chọn lùi bước
Bởi anh muốn mình được ở bên nhau

Thứ Sáu, 23 tháng 8, 2024

Xin em một phút

Chiều nay em rảnh không
Mình gặp nhau một chút
Anh xin em một phút
Để nói một vài câu

Mình cũng đã từ lâu
Chẳng nói nhau lời nào
Dù lòng nhớ cồn cào
Mà môi miệng lặng im

Buồn chỉ giữ trong tim
Chẳng để thiên hạ biết
Giờ anh chẳng còn thiết
Sự gì ngoài bình yên

Vạn nỗi nhớ triền miên
Ngày trôi qua lặng lẽ
Tình trôi xa thật khẽ
Anh thấy mình đơn côi

Vài lời nói vậy thôi
Mọi sự do em quyết
Tình mình lại tha thiết
Hay héo úa tàn phai

Dù ngày đó ai sai
Chẳng còn quan trọng nữa
Giờ còn ta đứng giữa
lại và chia ly

Anh xin em đừng đi
Ở lại đây một chút
Dù chỉ là một phút
Để được nói yêu em.

Thứ Tư, 14 tháng 8, 2024

Cảm ơn người đã rời xa tôi

Hai ngày cuối tháng 7 vừa rồi tôi lại có dịp đi máy bay ra Đà Nẵng. Khoảnh khắc ngồi trên ôtô từ nhà đến sân bay, tôi được thấm thía nỗi buồn trong bài hát "Cảm ơn người đã rời xa tôi" của Phạm Hồng Phước, một bài hát đã cũ mà tôi vẫn thường nghe.

"Từ công ty về nhà anh thấy tim mình rất đau
Từ nhà ga đến sân bay anh vẫn không thể ngừng suy nghĩ
Dù ở nơi đâu hoặc làm chi, anh thấy tim mình vẫn đau lắm
Trời ngoài kia còn mưa như thế
Rơi hắt hiu buồn"
Trên đường đến sân bay, tôi không thể ngừng suy nghĩ về người. Nhà của người cũng nằm trên đường ra sân bay, tôi cảm giác mình được ở rất gần người, nhưng thực tế lại rất xa. Tôi từng có chuyến đi Đà Nẵng cùng với người, nhiều kỷ niệm vẫn còn được tôi trân trọng giữ gìn nơi tim. Bây giờ tất cả mọi thứ lại khiến tim tôi đau quá.

Tôi mở email, trong phần "Bản nháp" vẫn còn một email tôi chưa kịp gửi cho người. Đáng buồn thay, đó là email mà tôi định nói tôi yêu người, sau nhiều năm chần chừ không dám nói. Có lẽ vũ trụ muốn ngăn cản điều này xảy ra, chỉ đơn giản thế thôi. Vũ trụ to lớn hơn tôi và biết điều gì là tốt hơn cho tôi. 

Thứ Ba, 13 tháng 8, 2024

[Review sách] Dạy con làm giàu (Tập 1) - Robert T. Kiyosaki

"Dạy con làm giàu" ("Cha giàu cha nghèo") là một cuốn sách kinh điển về tài chính cá nhân. Nội dung của sách nói về sự khác biệt trong cách suy nghĩ và tiếp cận về tiền bạc giữa hai người cha trong cuộc đời tác giả 
Robert Kiyosaki. 

Cha Nghèo (cha ruột của Robert Kiyosaki) là một giáo viên có trình độ cao và có vị trí trong xã hội, nhưng lại gặp khó khăn về tài chính.

Cha Giàu (cha của Bạn Thân Robert Kiyosaki) là người không có học vấn cao nhưng là một doanh nhân thành đạt và giàu có. 

Qua những câu chuyện về hai người cha đó, tác giả truyền đạt những bài học về tài chính cá nhân, đầu tư, và cách suy nghĩ để đạt được sự tự do tài chính.

Robert Kiyosaki sinh năm 1947, là một nhà đầu tư, doanh nhân, diễn giả và tác giả nổi tiếng về lĩnh vực tài chính tại Mỹ. "Dạy con làm giàu" đã bán được hơn 26 triệu bản, mang lại danh tiếng cho Kiyosaki như một chuyên gia tài chính hàng đầu cùng lượng fan hâm mộ khổng lồ. 

Tuy vậy, cuốn sách "Dạy con làm giàu" bị chỉ trích vì một số lý do sau:

  • Lời khuyên tài chính không cụ thể: Một số người cho rằng cuốn sách thiếu các lời khuyên cụ thể và chi tiết về cách đầu tư và quản lý tài chính, thay vào đó là những nguyên tắc chung chung.
  • Sự thật về cuộc sống cá nhân của tác giả: Có một số nghi vấn về tính xác thực của các câu chuyện trong cuốn sách, bao gồm cả sự tồn tại của "Cha Giàu" và "Cha Nghèo".
  • Khuyến khích rủi ro tài chính: Cuốn sách bị chỉ trích vì khuyến khích người đọc tham gia vào các hoạt động đầu tư có rủi ro cao mà không nhấn mạnh đầy đủ về những rủi ro này.
Mặc dù có những chỉ trích này, "Dạy con làm giàu" vẫn là một trong những cuốn sách về tài chính cá nhân bán chạy nhất và đã truyền cảm hứng cho rất nhiều người trên khắp thế giới để suy nghĩ khác về tiền bạc và đầu tư. Diễn viên nổi tiếng Will Smith nói rằng anh dạy con trai mình về tài chính dựa trên kiến thức đọc từ cuốn sách này. Còn nữ hoàng truyền hình Oprah Winfrey từng quảng bá cho cuốn sách trên show truyền hình nổi tiếng của bà. Tỷ phú Donald Trump yêu thích những lời tư vấn từ cuốn sách và đã cùng hợp tác với Kiyosaki trong cuốn sách Why We Want You to be Rich (Tại sao chúng tôi muốn bạn giàu) hồi năm 2006.

Sau đây là những bài học hay nhất mình đúc rút từ cuốn sách Dạy con làm giàu (Tập 1)

-----

Chủ Nhật, 14 tháng 7, 2024

[Review sách] Phi Lý Trí - Dan Ariely

Hầu hết chúng ta đều tự nhận mình là người lý trí, biết kiểm soát cảm xúc, suy nghĩ và hành vi của bản thân, ra quyết định một cách sáng suốt và cẩn trọng. Nhưng cuốn sách "Phi Lý Trí" của Dan Ariely sẽ khiến bạn hoài nghi chính mình và phải thừa nhận rằng: Hóa ra chúng ta không lý trí như chúng ta tưởng.

"Phi Lý Trí" là một cuốn sách thuộc chuyên ngành Kinh tế học hành vi dựa trên các khía cạnh của tâm lý học và kinh tế học. Ở mỗi chương sách, tác giả trình bày cặn kẽ về các thí nghiệm mà tác giả và các đồng nghiệp đã tiến hành một cách khoa học, do đó, chúng ta có thể an tâm rằng những thông tin trong cuốn sách này là đáng tin cậy. Đây cũng là cuốn sách Best Seller rất nổi tiếng do tạp chí New York Times bình chọn.

Tác giả Dan Ariely sinh năm 1967 là người Mỹ gốc Israel, là giáo sư tâm lý học và hành vi kinh tế tại MIT. Bên cạnh quyển sách Best Seller Phi Lý Trí, ông còn có nhiều tác phẩm nổi tiếng khác như: Lẽ phải của phi lý trí, Bản chất của dối trá, Phi lý một cách hợp lý. Ngoài ra, các công trình nghiên cứu của ông đã được đăng trên các tạp chí khoa học hàng đầu và phương tiện thông tin truyền thông.

Như mình đã nói, cuốn sách "Phi Lý Trí" cung cấp cho chúng ta rất nhiều thông tin thú vị và đáng tin cậy. Tuy nhiên cũng vì tác giả trình bày quá đầy đủ và chi tiết các thí nghiệm khoa học thành ra nó lại hơi khô khan, nhiều độc giả sẽ cảm thấy dài dòng.

Trong bài viết này, mình sẽ tóm tắt cực kỳ ngắn gọn cuốn sách "Phi Lý Trí". Và để các bạn dễ hiểu hơn, mình sẽ biên tập lại một chút các ví dụ cho phù hợp hơn với độc giả Việt Nam, thay vì lấy chính xác các ví dụ trong sách.

---

1. Sự thật về tính tương đối

Hãy nhìn vào hai hình tròn màu cam này:
Nguồn ảnh: naraujapan.com

Có phải bạn thấy hình tròn màu cam bên trái nhỏ hơn hình tròn màu cam bên phải không? 

Sự thật là hai hình tròn màu cam này đều bằng nhau. Tuy nhiên, khi hình tròn màu cam bên trái được đặt giữa các vòng tròn lớn hơn, trông nó nhỏ đi. Còn khi hình tròn màu cam bên phải được đặt giữa các vòng tròn nhỏ hơn, trông nó lại lớn hơn. Kích thước của vòng tròn màu cam ở cả hai vị trí là như nhau, nhưng nó thay đổi tùy theo vật mà chúng ta đặt bên cạnh nó là gì.

Đây là một thí nghiệm nhỏ nhưng phản ánh sự thay đổi trong cách nghĩ của chúng ta: Chúng ta luôn nhìn nhận những thứ xung quanh trong mối tương quan với các sự vật khác

Sự so sánh giúp bạn đưa ra quyết định trong cuộc sống, nhưng nó cũng có thể khiến bạn gặp rắc rối. Vì lòng đố kỵ và sự ghen ghét nảy sinh từ việc so sánh số phận của chúng ta với số phận của người khác. 

Thứ Ba, 9 tháng 7, 2024

[Review sách] Ba Tách Trà - Greg Mortenson & David Oliver Relin

Năm 1993, Greg Mortenson cố gắng chinh phục đỉnh K2, đỉnh núi cao thứ hai thế giới. Tuy nhiên, anh bị lạc đường, thay vì đến bản Askole như dự định, anh lại rẽ vào bản Korphe. Dù là khách lạ lạc đường, anh vẫn được trưởng bản cùng dân làng đón tiếp và chăm sóc chu đáo. Cảm động trước lòng tốt của họ và chứng kiến cảnh học hành vất vả, thiếu thốn cơ sở vật chất của học trò tại đây, anh hứa sẽ quay trở lại và xây một ngôi trường đàng hoàng cho trẻ em trong làng.

Khi trở về cuộc sống thực tại, thực tế Greg chỉ là một y tá bình thường với mức lương bình thường, Greg không phải nhà hoạt động từ thiện chuyên nghiệp và càng không phải là triệu phú, tỷ phú để nói xây một ngôi trường là có thể xây được.

Greg phải lao tâm khổ tứ tính toán đủ mọi cách, đi tìm nhà tài trợ, gây quỹ, bán xe, bán mọi thứ mình có, làm tất cả mọi thứ để thực hiện lời hứa xây trường học cho trẻ em tại làng Korphe.

Greg Mortenson
Đây là một hành trình đầy gian khổ, phải trải qua nhiều nguy hiểm, bị bắt cóc, chiến tranh, khủng bố và vô vàn khó khăn khác nữa. Cuối cùng vào năm 1996 Greg đã xây được 1 ngôi trường cho trẻ em Korphe. Và không chỉ vậy, tại thời điểm cuốn sách này ra đời (2006), Greg đã là giám đốc viện trung á CAI và đã xây được 60 trường học dành cho trẻ em nghèo và nhiều dự án khác về nước sạch, đường sá,... cho người dân nghèo - chủ yếu ở Pakistan và Afghanistan.

Anh đã dành cả cuộc đời để tuyên truyền về hòa bình thông qua giáo dục, tới từng đứa trẻ một.

Chủ Nhật, 7 tháng 7, 2024

4 cuốn sách truyền cảm hứng cho việc chạy bộ

Chạy bộ là một trong những hoạt động thể dục phổ biến nhất, có lẽ vì nó rất đơn giản, không yêu cầu dụng cụ phức tạp, địa điểm tập luyện rất linh hoạt, cũng không cần phải có đồng đội mới tập được. Tuy đơn giản, nhưng khoa học đã chứng minh rằng chạy bộ mang lại nhiều lợi ích cho sức khỏe cả về thể chất lẫn tinh thần, chẳng hạn như:
  • Cải thiện sức khỏe tim mạch
  • Hỗ trợ giảm cân và kiểm soát cân nặng
  • Cải thiện tâm trạng và giảm căng thẳng
  • Tăng cường hệ miễn dịch
  • Tăng cường sức mạnh và sức bền cơ bắp
Mình đã bén duyên với chạy bộ gần 1 năm. Không thể nào phủ nhận lợi ích của việc chạy bộ đối với sức khỏe thể chất lẫn tinh thần của mình. Nếu bạn cũng đang cân nhắc về việc chạy bộ hoặc đang tập chạy, thì sau đây là 4 cuốn sách cực kỳ truyền cảm hứng cho việc chạy bộ.
 
1. Born to Run (Sinh Ra Để Chạy) - Christopher McDougall

"Sinh Ra Để Chạy" kể về hành trình của Christopher McDougall tìm hiểu về bộ tộc Tarahumara ở Mexico, những người nổi tiếng với khả năng chạy siêu phàm. 

Có ít nhất 2 lý do khiến "Sinh Ra Để Chạy" đáng đọc:

Thứ nhất, cuốn sách giúp bạn hiểu rõ hơn về triết lý sống và chạy bộ của bộ tộc Tarahumara, những người coi chạy bộ là một phần không thể thiếu của cuộc sống.

Thứ hai, cuốn sách giúp bạn có cái nhìn mới mẻ và khoa học hơn về môn thể thao này, ví dụ như lợi ích của việc chạy chân trần.

Một điểm trừ nho nhỏ là một số phần của cuốn sách quá chi tiết hoặc không liên quan trực tiếp đến chạy bộ, làm giảm sự tập trung của người đọc. Dù sao "Sinh Ra Để Chạy" vẫn là một cuốn sách hấp dẫn, kết hợp giữa câu chuyện ly kỳ của bộ tộc Tarahumara và kiến thức khoa học sâu sắc về chạy bộ. McDougall không chỉ kể chuyện mà còn tạo cảm hứng mạnh mẽ cho người đọc.

Thứ Tư, 3 tháng 7, 2024

Chị quản lý của Thanh Đọc Sách

Mọi người hay nói: "Mây tầng nào gặp gió tầng đấy". Thật đấy, một đứa cầu toàn và khó tính như mình thường gặp những người cầu toàn cỡ vậy trở lên.

Ở công ty thì gặp sếp cầu toàn, làm việc áp lực kinh khủng.
Ở nhà làm YouTube thì cũng gặp chị "quản lý" khó tính và cầu toàn, nhiều lúc mình muốn phát điên luôn.

"Chị quản lý" ở đây là chị gái ruột của mình.

Mình làm YouTube độc lập từ A đến Z, từ ý tưởng, kịch bản, đến quay, dựng,... chị hầu như không phụ công đoạn nào hết, nhưng chị là một trong những khán giả soi từng sản phẩm của mình kỹ càng bậc nhất. Mình hay gọi đùa chị là "quản lý của Thanh Đọc Sách".

Mỗi lần ra video mới, mình đều nín thở chờ đợi "không biết hôm nay bả sẽ phê bình cái gì đây". 

Lúc thì chị nhận xét: 
"âm thanh nhỏ quá"
"sai chính tả"
"nhạc to át tiếng nói"
"thumbnail quá tối"
"nói quá nhanh"

Lúc thì chị bảo: 
"dạo này video nào cũng một kiểu, rất nhàm chán"
"đừng có đưa chuyện cá nhân của mình vào nữa, người ta không thích nghe đâu". 

Thứ Hai, 1 tháng 7, 2024

Em quên chưa

Em quên anh chưa?

Hy vọng là rồi. Nhớ nhung một người xa lạ để làm gì đâu. Chuyện tụi mình đã bắt đầu từ khi em mò mò vào đọc mấy thứ trong blog này, và nó kết thúc khi em dừng quan tâm những gì anh viết.

Em có người mới thương yêu em hơn anh chưa?

Hy vọng là rồi. Đó là người vững chãi, cho em cảm giác an toàn về mọi mặt, cùng sở thích và chí hướng với em.

Em có hạnh phúc không?

Hy vọng là có. Có lẽ em vẫn vậy, vui những niềm vui nhỏ, những bông hoa ven đường, chú mèo lang thang, bầu trời xanh ngắt. Em là cô gái mơ mộng, anh cũng là một kẻ sĩ mộng mơ, nhưng thật lạ là chúng ta chẳng chung một tần số.

Em có muốn chúng ta quay về?

Anh hỏi chơi thôi. Đau khổ thì một lần là đủ. Hơi sức đâu mà đau mãi.

Anh đang mệt quá. Đôi khi anh thấy mệt mỏi và cô đơn. Anh biết cuộc sống sẽ như vậy. Có em hay không thì nó cũng vậy.

Chủ Nhật, 30 tháng 6, 2024

Hai bộ phim không hay

Hôm qua thèm xem phim. Lên YouTube thì thấy video top bộ phim cướp ngân hàng hay nhất, chưa xem hết danh sách, chọn ngay phim đầu tiên là "The Town" (2010) để xem luôn.

Má, phim dở, tốn 2 tiếng rưỡi cuộc đời. 

Ngay đầu phim là một cảnh cướp ngân hàng và xóa dấu vết cũng khá là chuyên nghiệp. Do vậy mình cũng kỳ vọng đây sẽ là một bộ phim hành động kịch tính và hấp dẫn. Nhưng không, nó cứ dài lê thê. Các phi vụ cướp không được lên kế hoạch kỹ càng, diễn biến cũng không có gì cuốn hút. Cảnh sát và FBI thì vô dụng, bị bọn cướp qua mặt dễ dàng. Thêm quả tình yêu trớt quớt giữa nhỏ con tin với một thằng trong băng cướp.

Xem xong không hiểu người ta thấy hay ở chỗ nào luôn á 😏

Thứ Bảy, 29 tháng 6, 2024

[Review sách] Cùng con định hướng nghề nghiệp - Th.S Phoenix Ho - Th.S Trần Thị Thu

Bài viết này mình sẽ thảo luận về chuyện hướng nghiệp.

---

Theo một khảo sát mới đây do công ty nguồn lực Manpower và Jobs_that_makesense châu Á thực hiện, Việt Nam có tỷ lệ lao động "chán nản" với việc làm cao nhất Đông Nam Á, chỉ 11% người được khảo sát cảm thấy hài lòng về ý nghĩa công việc hiện tại.

Nguồn: 

https://cafef.vn/viet-nam-co-ty-le-lao-dong-chan-nan-voi-viec-lam-cao-nhat-dna-vi-co-hoi-viec-lam-xanh-thieu-kinh-nghiem-dac-biet-la-nguyen-nhan-thu-3-nay-188240507165135122.chn

Vậy câu hỏi đặt ra là: Làm thế nào để chúng ta cảm thấy hài lòng về công việc của mình? Câu trả lời là: Tìm ra được công việc phù hợp với khả năng và sở thích của bản thân, đồng thời phù hợp với nhu cầu của thị trường.

Một trong những cách giúp bạn tìm được công việc như vậy là thông qua hướng nghiệp.

Hướng nghiệp có vai trò vô cùng quan trọng đối với cá nhân và xã hội. 

Đối với cá nhân

  1. Xác định rõ mục tiêu và hướng đi: Hướng nghiệp giúp cá nhân nhận biết được đam mê, sở thích, và năng lực của bản thân, từ đó xác định được mục tiêu nghề nghiệp rõ ràng và phù hợp.

  2. Tăng khả năng thành công trong sự nghiệp: Khi cá nhân chọn đúng ngành nghề phù hợp với năng lực và sở thích, khả năng thành công và thăng tiến trong công việc sẽ cao hơn; cá nhân cảm thấy hứng thú và có động lực làm việc, đồng thời tạo ra sự hài lòng và gắn bó lâu dài với công việc.

  3. Giảm thiểu rủi ro thất nghiệp: Việc hiểu rõ thị trường lao động và các yêu cầu nghề nghiệp giúp cá nhân chuẩn bị tốt hơn, từ đó giảm thiểu rủi ro thất nghiệp.

Đối với xã hội

  1. Nâng cao chất lượng nguồn nhân lực: Hướng nghiệp giúp xã hội có được nguồn nhân lực chất lượng, có kỹ năng và kiến thức phù hợp với yêu cầu của thị trường lao động.

  2. Tối ưu hóa sử dụng nguồn lực: Khi mỗi cá nhân làm việc trong ngành nghề phù hợp, xã hội sẽ tận dụng tối đa được tài năng và khả năng của mọi người, từ đó tăng năng suất lao động và phát triển kinh tế.

  3. Giảm thiểu vấn đề xã hội: Hướng nghiệp giúp giảm thiểu tình trạng thất nghiệp và những vấn đề xã hội liên quan như tệ nạn, bạo lực, và bất ổn xã hội.

  4. Định hướng phát triển kinh tế bền vững: Bằng cách định hướng nghề nghiệp cho các thế hệ trẻ, xã hội có thể xây dựng một lực lượng lao động vững mạnh, đáp ứng nhu cầu phát triển bền vững của kinh tế.

Hướng nghiệp không chỉ đơn thuần là việc chọn nghề mà còn là quá trình giúp cá nhân phát triển toàn diện và góp phần vào sự phát triển bền vững của xã hội.

Tuy hướng nghiệp quan trọng là vậy, nhưng thực tế vẫn còn rất nhiều phụ huynh và học sinh không biết bắt đầu từ đâu, làm như thế nào, vẫn lựa chọn nghề nghiệp theo bản năng, theo xu hướng nhất thời hoặc tệ hơn là "chọn đại, miễn có đi học đại học là được".

Trong bối cảnh này, hôm nay mình sẽ giới thiệu đến mọi người cuốn sách "Cùng con định hướng nghề nghiệp""Mật mã Holland" - là bộ đôi người bạn đồng hành thiết thực với các bậc phụ huynh trong quá trình hướng nghiệp cho con em của mình.

Tác giả sách là cô Phoenix Ho, một chuyên gia hướng nghiệp nổi tiếng có hơn 16 năm kinh nghiệm trong lĩnh vực giáo dục, tư vấn hướng nghiệp. Cô là tác giả của “Cứ đi để lối thành đường” - một cuốn sách thường xuất hiện nếu bạn search "Sách hướng nghiệp ở Việt Nam" hoặc "sách hướng nghiệp hay". Cô Phoenix Ho cũng đã xuất hiện trên rất nhiều bài báo và bài phỏng vấn như Have a Sip và EduStation của Vietcetera, IELTS Face-Off của VTV,...

"Cùng con định hướng nghề nghiệp" là một cuốn sách hướng dẫn chi tiết về quá trình hướng nghiệp cho một người trẻ, được viết rất dễ hiểu, với giọng điệu thân mật, chân thành.

Thứ Sáu, 28 tháng 6, 2024

Làm nhạc bằng AI P3: Câu hỏi của em

Bài hát này được mình lấy cảm hứng từ crush nhiều năm. Crush hay hỏi "sao em thích chị vậy?"

Ò, thích vì chị xinh đẹp, vì lúc làm việc thấy chị ngầu, vì chị mạnh mẽ và cá tính.


Thứ Năm, 27 tháng 6, 2024

[Thơ] Câu hỏi của em

Có một câu hỏi nhỏ
Em hỏi anh mỗi ngày
Mà anh vẫn để ngỏ
Chưa trả lời cho em

Em thì không từ bỏ
Vẫn hỏi anh mỗi ngày
Em cần được sáng tỏ
Vì sao anh yêu em?

Vì sao anh yêu em?
Có hàng trăm đáp án
Liệu em có tin chúng
Và không chút hoài nghi

Anh yêu vì đôi mắt
Sâu thẳm và sáng trong
Vừa nhìn vào nơi đó
Đã đem lòng yêu em

Thứ Tư, 26 tháng 6, 2024

Làm thuê, làm chủ. Làm chủ, làm thuê

Hồi chiều nhỏ nhân viên ngồi bên cạnh thấy mình dò vé số, nó cười cười và nói với thằng nhóc bên cạnh nó: "Nếu trúng số thì sếp làm chủ, không làm sếp chúng ta nữa đâu". Mình quay sang đính chính luôn: "Đúng là nếu trúng số thì nghỉ làm, không làm sếp tụi bay nữa thiệt, nhưng xài hết tiền thì đi làm lại, chứ có biết làm ăn gì đâu".

Hôm bữa về quê, bà chị hỏi mình: Sau này có tính kinh doanh cái gì không? 
Mình bảo: Không. 
Bả hỏi: Ủa bộ tính đi làm thuê cả đời hay gì? 
Mình nói: Không. 
Bả trợn mắt lên: Không làm thuê cũng không làm chủ thì làm gì? 
Mình đáp: Em chưa biết thôi. Nhưng chắc chắn em không làm thuê mãi, cũng không thích làm chủ.

Chủ Nhật, 23 tháng 6, 2024

Của cải ở đâu, lòng dạ ở đó

Mình vừa có hai ngày nghỉ cuối tuần hiếm hoi đúng nghĩa "nghỉ".

Mình về nhà, suốt hai ngày chỉ ăn, ngủ, lau nhà rửa bát, nói chuyện với mấy chị em trong nhà. Mình không làm việc, không viết, không đọc, không nghĩ về tương lai. Cảm thấy như đầu óc đã được refresh.

Mình cũng thú nhận với bà chị rằng mình đã bị mất ngủ ít lâu, vì cứ lo nghĩ chuyện công việc, tiền nong, tương lai. Chị mình kinh ngạc, bả bảo xưa giờ cứ đinh ninh mình sống lành mạnh, ăn ngon ngủ khỏe, bởi vì công việc tốt, tài chính ổn, gia đình mạnh khỏe bằng an, chẳng có lý gì mà mình lại phải khó ngủ tới mức mụn mọc muốn nát cái mặt. Mình cười hề hề, biết vô lý là vậy nhưng mà nó đang diễn ra như vậy. Bà chị lại ca cho mình một bài về đoạn Phúc Âm thứ 6 ngày 21/6/2024:
Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Các con đừng tích trữ cho mình kho tàng dưới đất: là nơi mối mọt sẽ làm hư nát, và trộm cướp sẽ đào ngạch lấy mất, nhưng các con hãy tích trữ cho mình kho tàng trên trời: là nơi không có mối mọt không làm hư nát, trộm cướp không đào ngạch lấy mất. Vì kho tàng con ở đâu, thì lòng con cũng ở đó (...)"
"Của cải ở đâu, lòng dạ ở đó".

Đúng là như vậy. Không có của cải cũng lo âu, mà có của cải rồi cũng âu lo. Sợ mất, sợ trộm, sợ bị lừa đảo. Không có việc làm cũng lo lắng, mà đang làm việc thì cũng áp lực. Sợ mất việc, sợ làm sai, sợ việc khó quá làm không được. Không có người yêu thì cũng buồn, mà có người yêu thì sợ trách nhiệm. Áp lực về nhà cửa, con cái, nội ngoại hai bên. Những mối lo không gọi được tên cứ khiến mình khó ngủ.

Ở nhà mình đã không còn bị khó ngủ. Giờ trở lại Sài Gòn, chuẩn bị vào lại guồng quay, mình lại sợ vãi. Nhưng mình sẽ ổn thôi mà. Ai mà bất ổn mãi được hem.

Thứ Năm, 20 tháng 6, 2024

Nếu được tìm lại thứ đã mất

Hôm nay mình tình cờ đọc được một câu hỏi như sau:

"Nếu có ai đó đem đến cho bạn một túi đựng tất cả những thứ mà bạn đã bị mất, thứ đầu tiên bạn tìm là gì?"

Trộm vía mình ít khi bị mất đồ, và thứ gì đã mất rồi thì đến giờ mình cũng không còn nuối tiếc nó quá nhiều. Mình chỉ nhớ năm lớp 2 bị mất 50 ngàn mẹ đưa để đóng tiền học kèm. Năm lớp 7 thì bị mất cái xe đạp do trộm vào nhà lấy đi. Đó là hai thứ bị mất mà mình còn nhớ rõ. Nhưng bây giờ thì mình đã tìm được nhiều tờ 50 ngàn khác và đi xe máy chứ không có nhu cầu đi xe đạp. Nên nói chung là nếu câu hỏi này hỏi về đồ vật thì mình không có câu trả lời.

Tuy nhiên, nếu câu hỏi đó chấp nhận câu trả lời về những thứ vô hình, thì mình sẽ trả lời là mình muốn tìm lại thứ tình yêu giống như tình yêu của một người cũ dành cho mình vào những năm mình 20. Mình tìm kiếm một ai đó yêu mình như cách bạn ấy đã từng yêu. Bạn ấy yêu mình nhiều cỡ yêu bản thân, quan tâm, chăm sóc, nhường nhịn mình. Bạn ấy chia sẻ sở thích đọc sách và xem phim với mình, nấu ăn cho mình, dẫn mình về nhà thường xuyên. Bạn là người khiến mình hiểu bản thân hơn, biết bày tỏ tình cảm với gia đình và kiên nhẫn với họ nhiều hơn, biết yêu động vật và sống thuần chay. Bạn luôn ở bên cạnh mình dù sướng vui hay gian khổ, động viên mình trong chuyện học tập, luôn ủng hộ mọi ước mơ và dự định của mình.

Thứ Tư, 19 tháng 6, 2024

Làm nhạc thôi

Nay mình mò được cách làm nhạc bằng AI, ngồi mò cả ngày, ra được vài bài cũng ưng ưng.

Nếu ai hay nói chuyện với mình thì chắc cũng biết mình có dự định làm nhạc. Không phải ngay bây giờ, mà đó là chuyện của một chục năm sau. Thế mà hôm nay mình cũng làm ra nhạc rồi, tất nhiên không tự tay làm 100%, mình chỉ làm phần lyrics và chọn thể loại mong muốn, rồi generate đến khi ưng thì thôi. 

Mình không nghĩ là mình có thể làm nhạc liền được luôn, công nghệ thật là hữu dụng trong những trường hợp này. Tự dưng ngồi nghịch cái quên sầu.

Thứ Ba, 18 tháng 6, 2024

Về với mẹ

Hôm nay là thứ 3, mình đang chờ đến thứ 6 để được về nhà với mẹ. Mình đang rất cần nguồn năng lượng tích cực từ mẹ, một người phụ nữ luôn vui vẻ, lạc quan và bao dung trong phần lớn cuộc đời.

Thỉnh thoảng mình tự cằn nhằn rằng tại sao mình không được thừa hưởng một chút nào tính vui tươi và lạc quan từ mẹ. Trái lại, mình còn thừa hưởng hết sự nóng nảy, cọc cằn, tính khí ủ ê thất thường từ ba.

Mình hay tự hỏi rằng nếu được giống mẹ thì cuộc đời mình có bớt khổ hơn không.

Ở bên cạnh ba khó chịu bao nhiêu thì ở bên cạnh mẹ thoải mái bấy nhiêu. Mẹ luôn điềm đạm, dịu dàng. Kể cả mình có sai quấy hay không vâng lời, mẹ cũng chỉ nhỏ nhẹ nhắc nhở. Muốn ăn gì mẹ cũng mua cho. Muốn nằm ì ra coi phim mẹ cũng gọt trái cây cho mà vừa ăn vừa coi phim. Nói chung là khi ở với mẹ mình luôn có cảm giác an toàn tuyệt đối, lại còn được hưởng ké nguồn năng lực tích cực mà mẹ tỏa ra.

Thứ Hai, 17 tháng 6, 2024

Một bài hát cũ hợp tâm trạng mà thôi

"Chúc cho em luôn tìm được niềm vui

Từng niềm vui từ những nỗi đau riêng một mình anh thôi"

Một ngày nữa trôi qua

Lại một ngày nữa trôi qua.

Dạo này mình hay đếm từng ngày trôi qua. Không biết để làm gì, mình đâu có trông đợi cái gì ở tương lai đâu. Có lẽ do mình bị mất ngủ, cứ mỗi đêm nằm trằn trọc, nhấc cái điện thoại lên là thấy đã qua ngày mới, thở dài ngao ngán, mất ngủ vì căng thẳng, rồi lại căng thẳng vì mất ngủ.

Trừ hai ngày cuối tuần thì mỗi sáng mình đều vật lộn mãi với cái báo thức để có thể dậy đi làm. Mình đã dừng nấu ăn buổi sáng nom một tháng, vì không thể dậy sớm được. Mình cũng ngừng bơi và chạy gần một tháng, vì không thể ngủ sớm được thì không có sức.

Chủ Nhật, 16 tháng 6, 2024

Hội chứng đi làm

Mình thấy người ta bị "hội chứng thứ 2", cảm thấy lo lắng, căng thẳng, buồn chán và mất động lực khi nghĩ tới hoặc đối mặt với ngày thứ 2. Thế thì mình dạo này bị "hội chứng đi làm", cảm thấy căng thẳng khi nghĩ tới chuyện phải đi làm. 

Mình biết đó là một cảm xúc không tốt chút nào. Ai mà chẳng cần phải đi làm. Đằng nào cũng phải đi làm, thì nên vui vẻ với nó mới đúng. Nhưng mà chính cái việc không thể chấp nhận được cảm giác sợ đi làm, nó khiến tình trạng của mình còn trở nên tồi tệ hơn. Anyway, mình định mặc kệ nó, chỉ là cảm xúc nên không chóng thì chày nó sẽ qua thôi. Cho dù tâm trạng có như nào chăng nữa thì mình vẫn luôn cố gắng hoàn thành mọi thứ trách nhiệm, ở cả mức độ cá nhân lẫn tập thể.

Chiều nay mình cho phép bản thân lười biếng bằng cách nằm xem phim và ăn vặt. Mình xem "Society of the snow", một bộ phim tái hiện thảm họa hàng không tồi tệ nhất Hungary năm 1972. Một chiếc máy bay chở 45 người, phần đông là đội bóng bầu dục của một trường cao đẳng đã gặp tai nạn và rơi xuống dãy Andes - dãy núi dài nhất thế giới. Bộ phim đã khắc họa cực kỳ chân thực hành trình sinh tồn của 27 người nơi đồi núi hoang vu lạnh lẽo không có sinh vật nào sống và nhiều trận bão tuyết. Khi không còn thực phẩm, những người còn sống đã phải ăn thịt của những người đã chết để tồn tại. Hơn 70 ngày sau vụ tai nạn, 16 người còn sống sót mới được đội cứu hộ giải cứu. Tuy được trở về, nhưng mình cho rằng họ sẽ không bao giờ có thể trở lại cuộc sống bình thường như trước được nữa. Những gì mà họ phải trải qua trong hơn 70 ngày kể từ vụ rơi máy bay thật sự quá khủng khiếp đối với một kiếp người.

Thứ Bảy, 15 tháng 6, 2024

[Review sách] Và Rồi Chẳng Còn Ai (Mười Người Da Đen Nhỏ) - Agatha Christie

Hôm nay mình sẽ review cuốn tiểu thuyết trinh thám đầu tiên mình đọc trong đời. Từ xưa tới giờ, thứ trinh thám duy nhất mà mình đọc là truyện tranh "Thám tử lừng danh Conan" 😀, bữa nay thử "đổi gió" đọc tiểu thuyết trinh thám cho biết. Mà một khi đã bắt đầu đọc trinh thám thì hai cái tên đầu tiên xuất hiện trong đầu mình là Sherlock Holmes và những tác phẩm của "Nữ hoàng truyện trinh thám" Agatha Christie. 

Sau vài phút lượn lờ xem các trang review thì mình quyết định đọc "Và rồi chẳng còn ai" với tựa cũ là "Mười người da đen nhỏ" của tác giả Agatha Christie. Có 2 lý do mình chọn "Và rồi chẳng còn ai" là cuốn sách trinh thám đầu tiên để đọc. Thứ nhất, tất cả mọi bài viết hay video review tác phẩm này đều nhận xét là nó rất hay, thứ hai, nó là một cuốn sách mỏng, quá hợp lý đối với một đứa lần đầu tiên thử trải nghiệm thể loại mới.

Về tác giả


Agatha Christie được mệnh danh là "Nữ hoàng truyện trinh thám", là một trong những nhà văn quan trọng và sáng tạo nhất của thể loại này. Bà có số lượng tác phẩm được xuất bản nhiều nhất mọi thời đại, chỉ xếp sau Kinh Thánh và Shakespeare.

Sơ lược nội dung truyện


"Và rồi chẳng còn ai" kể câu chuyện về 10 người không liên quan gì đến nhau đều được một người tên là U.N. Owen mời đến một hòn đảo biệt lập. Rồi lần lượt từng người bị giết một cách bí ẩn. 

Chủ Nhật, 9 tháng 6, 2024

[Review sách] Túp Lều Bác Tom - Harriet Beecher Stowe

"Túp lều bác Tom" là câu chuyện về những người nô lệ da đen khốn khổ trong thời kỳ chế độ nô lệ tại Mỹ vào thế kỷ 19. Trong thời kỳ này, người Mỹ da trắng được quyền sở hữu nô lệ da đen, chủ yếu là người gốc châu Phi và người Mỹ gốc Phi. Những nô lệ này bị coi như hàng hóa, có thể mua bán trao đổi, bị đối xử như súc vật, không được xem là con người, không được pháp luật bảo vệ. 

Nhân vật chính của tiểu thuyết là bác Tom, một người nô lệ da đen trung thực, biết trọng danh dự và đặc biệt là một con chiên ngoan đạo. Trong phần lớn cuộc đời, bác được ở trong một gia đình chủ tử tế, chăm lo tốt cho đời sống nô lệ. Nhưng ông bà chủ đột nhiên bị đổ nợ, buộc phải bán bác Tom, cuộc đời bác từ đó bị qua tay nhiều người khác, chịu đầy đau khổ, tủi nhục. Cuối cùng, vì bảo vệ những người nô lệ khác cũng như giữ gìn nhân phẩm của mình, bác Tom đã bị tên chủ độc ác đánh chết thảm thương.

Với tác phẩm này, nhà văn Stowe đã đóng góp một phần vào công cuộc giải phóng nô lệ ở nước Mỹ, bà tố cáo gay gắt chế độ vô nhân đạo ấy, khích lệ những người Mỹ có lương tâm đứng lên đấu tranh để tiêu diệt nó.

Năm 1852, khi mới ra mắt được vài ngày, "Túp lều bác Tom" tiêu thụ được 10.000 bản. Sau 1 năm, 300.000 bản được bán ra. Cuốn sách được dịch ra hàng chục thứ tiếng. Tolstoy coi nó là một tác phẩm mẫu mực. "Túp lều bác Tom" còn khởi đầu cho một trào lưu chống lại chế độ nô lệ năm 1862, đến nỗi khi gặp Stowe, tổng thống Mỹ Abraham Lincoln đã nói: "Hóa ra đây là người phụ nữ nhỏ bé nhưng đã viết cuốn sách khởi phát cho một cuộc chiến tranh lớn".

一一一

Sau đây là phần tóm tắt "Túp lều bác Tom" dành cho những ai muốn biết nội dung chi tiết hơn một chút, hoặc cho những người đã từng đọc sách rồi nhưng quên nội dung. Đối với những người không muốn bị spoil tác phẩm thì có thể bỏ qua phần này và đến phần review.

Thứ Ba, 4 tháng 6, 2024

Chuyện tình yêu mà, khó nói lắm

Hôm nay cô ấy thổ lộ tình cảm với mình. Mình bất ngờ. Bởi vì sự tương tác giữa hai đứa trước giờ khá nhạt nhòa, mình không nghĩ cô ấy lại ấn tượng về mình đến mức ấy.

Sau khi cảm giác ngạc nhiên đi qua, bình tĩnh lại, mình nói cảm ơn cô ấy. Cảm ơn vì đã dành tình cảm cho mình và vì đã can đảm nói cho mình biết. Nhưng mình không thể đáp lại tình cảm này.

Mình đã dành trái tim cho người khác rồi.

Chuyện tình yêu mà, khó nói lắm, theo tình tình chạy, trốn tình tình theo.

-----

Anh có lẽ không phải người như em thấy bề ngoài.

Bề ngoài anh tỏ ra sôi nổi, vui tính, nhưng thực ra anh sống nội tâm, hay khóc thầm.

Bề ngoài anh tỏ vẻ mạnh mẽ, tưởng như có thể chiến cả thế giới. Bên trong anh yếu đuối, hay nũng nịu.

Liệu em có thích được một người ham công tiếc việc, lúc nào cũng làm và làm, có thể không dành cuối tuần cho em.

Liệu em có thích được một người khó đoán, trong đầu lúc nào cũng nghĩ ngợi, suy tính, lập kế hoạch.

Liệu em có thích được một người hay đem suy nghĩ và chuyện cá nhân ra viết, biến nó thành những câu chuyện mà tất cả người ngoài đều có thể biết.

Liệu em có thích được một người khó ở, khó tính và khó chiều, hay càm ràm như một ông già.

Anh có nhiều góc khuất em chưa thấy, có lẽ do vậy nên em còn thích anh mà thôi.

Em sẽ kiếm được người phù hợp, cuộc sống này chắc chắn là như vậy.

Thứ Hai, 3 tháng 6, 2024

Đã làm YouTube được 4 năm. Chuyện chị cắt tóc

Loay hoay cả ngày dài, suýt quên mất hôm nay là ngày kỷ niệm 4 năm làm YouTube.

Thấm thoắt mà đã 4 năm trôi qua, nhanh thật. Ban đầu còn dự tính làm một video Q&A để trả lời câu hỏi của hơn 20.000 khán giả trên YouTube. Mình đã đăng bài lên định thu thập câu hỏi rồi, đăng được vài phút thì lại quyết định xóa đi, không làm nữa. Sợ đăng lên không có ai hỏi, quê.

Kể về việc làm YouTube thì cũng kể nhiều rồi, nay không kể nữa. 

-----

Nay đi làm mệt nhoài. Chỉ muốn có ai đó chuyện trò, lắng nghe để mình được kể lể mấy chuyện không đầu không đuôi, chuyện ở công ty, chuyện có người bình luận khen, có người donate, chuyện nhỏ đồng nghiệp nói xấu người yêu, chuyện của chị cắt tóc.

Mỗi lần đi cắt tóc là lại nghe chuyện tình cảm (lạnh) của chị cắt tóc. Mình nghe từ lúc chị chia tay người yêu cũ, đến lúc có hai người mới tán tỉnh chị, nay thì đã nghe đến đoạn chị bắt đầu rút lui khỏi mối quan hệ rồi. 

Chủ Nhật, 2 tháng 6, 2024

Việc Đọc giúp ích như thế nào cho việc Viết?

Viết là một phần rất quan trọng trong cuộc sống của mình, và mình tin là nó cũng quan trọng đối với cuộc sống của các bạn, chỉ là các bạn có nhận ra hay không thôi. Trong bài viết này, mình sẽ đào sâu tìm hiểu tầm quan trọng của việc Viết, làm cách nào để nâng cao kỹ năng Viết. Và bởi vì kênh của mình là một kênh chuyên bàn về việc đọc sách, nên tất nhiên chúng ta cũng sẽ phân tích xem việc Đọc có giúp ích gì cho việc Viết hay không, nếu có thì như thế nào.

Bài viết gồm 4 phần:

- Viết là một việc không đơn giản và dễ dàng.

- Tại sao việc Viết lại quan trọng?

- Việc Đọc giúp ích như thế nào cho việc Viết?

- Kết.

-----

Viết là một việc không đơn giản và dễ dàng

Việc viết là rất quan trọng đối với cuộc sống của mình, mình rất trân trọng những người có thể đọc những gì mình viết, cũng như mình rất có thiện cảm với những người viết thường xuyên. Bởi vì, việc viết thật sự rất đau đớn và người viết là những người dũng cảm. Admin trang Người Kể Chuyện nhận định "viết là một công việc bạo lực", còn tác giả tristan1404 trong bài đăng Vì sao bạn nên đọc ít lại và viết nhiều hơn? trên Spiderum cho rằng "để viết một cách nghiêm túc thì đó là một quá trình đầy kiên trì và thậm chí là đau đớn".

Không phải ai cũng có thể sẵn sàng đào xới và đối diện cảm xúc và suy nghĩ của bản thân, đem nó trải lên một mặt phẳng, ngồi nhìn vào nó, rồi sắp xếp lại nó bằng cách sử dụng ngữ pháp và ngôn từ phù hợp. 

Không phải ai cũng đủ can đảm phơi bày nội tâm của bản thân ra thành một thứ hữu hình (là văn bản) để người khác có thể nhìn thấu, đánh giá và thậm chí chỉ trích nữa. 

Tại sao việc Viết lại quan trọng?

Thứ Bảy, 1 tháng 6, 2024

[Thơ] Nắm tay em

Anh muốn nắm lấy đôi tay
Cùng em đi khắp đó đây
Ngắm nụ cười hiền trong gió
Nụ cười khiến lòng anh say

Cả khi gió lốc mưa bay
Từ nay về sau anh vẫn
Cùng em vượt ngàn gian khó
Dẫu ngọt bùi dẫu đắng cay

Tương lai chắc chẳng ai hay
Nhưng mà mình không chùn bước
Miễn là đời không ô thước
Thì còn nắm chặt đôi tay

Thứ Sáu, 31 tháng 5, 2024

Dễ thở

Gần đây mình cảm thấy cuộc sống "dễ thở" hơn, không phải là vì cuộc sống thực sự dễ dàng hơn, mà dường như mình làm chủ được tâm trạng và cảm xúc của mình tốt hơn.

Vừa rồi có mấy ngày mình bị viêm ruột, phải nghỉ làm đột xuất dù công việc đăng đăng đê đê. Mua thuốc uống không hết, đến ngày thứ ba phải đi bệnh viện để siêu âm, xét nghiệm và bốc thuốc. Vừa tốn công vừa tốn tiền, chỉ một cơn bệnh vài ngày mà ngốn hết số tiền kiếm được trong một tháng vất vả làm YouTube. Đi bệnh viện một mình, về nhà tự chăm sóc bản thân, nhưng mình thấy bản thân vẫn còn bình tĩnh đối diện với bệnh. Mình cũng ráng nghĩ "thôi của đi thay người, tốn tiền nhưng khỏi bệnh là tốt rồi".

Mình vẫn hơi khó ngủ sớm, nhưng đã ngủ thì ngủ rất ngon và sâu, không còn bị giật mình thức giấc giữa đêm. 

Việc ở công ty có vẻ như đã vào guồng, mọi việc vận hành trơn tru hơn. Thời gian đầu mới triển khai các dự án này, mình phải quay cuồng với hàng trăm thứ, vật vã setup quy trình, nhân sự, báo cáo. Mỗi lần làm báo cáo như một cực hình, phải đi thúc đi giục, la mắng mấy đứa trong team vì điền báo cáo sai thiếu tùm lum, phải đi năn nỉ ỉ ôi mấy đứa bộ phận khác cung cấp thông tin cho mình làm báo cáo.

Thứ Hai, 27 tháng 5, 2024

Review mấy cuốn văn học kinh điển mình đã đọc

Trước khi đi vào liệt kê các tác phẩm kinh điển mà mình đã đọc, chúng ta sẽ tìm hiểu khái niệm "tác phẩm kinh điển".

Tác phẩm kinh điển nghĩa là “tác phẩm mang tính tiêu biểu, được làm chuẩn mực, tạo ra sức ảnh hưởng cho các tác phẩm khác cùng thể loại”.

Một tác phẩm kinh điển sẽ hội tụ ba đặc điểm:
  • Thứ nhất, được công nhận từ giới chuyên môn.
  • Thứ hai, có tính vượt thời gian. Vượt thời gian có nghĩa là tác phẩm chịu được sự đào thải của thời gian để tồn tại trong nhiều đời sau, và trong bất kỳ thời điểm nào, người đọc cũng sẵn sàng tìm đọc lại và tác phẩm vẫn còn giá trị to lớn đến tận hôm nay.
  • Thứ ba, các tác phẩm kinh điển thường đặt nền móng cho các tác phẩm cùng thể loại, đi vào tiềm thức các độc giả, tác giả non trẻ. Các tác giả non trẻ khi muốn làm ra tác phẩm ở thể loại ấy thì sẽ kiếm tác phẩm kinh điển để tham khảo, và tác phẩm của họ ít nhiều sẽ bị chịu ảnh hưởng bởi tác phẩm kinh điển.

Dưới đây là review của mình về 4 cuốn sách văn học kinh điển mình đã đọc (Điều thú vị là cả 4 cuốn đều là tiểu thuyết, nhưng đến từ 4 nền văn học khác nhau - Pháp, Nga, Mỹ, Anh) ^^

-----