Em là ai, là ai trong cuộc tình này
Anh là ai, là ai trong trái tim em
Ta là gì, là gì trong cuộc sống của nhau
Em là ai, tàn phai cuộc tình này
Anh là ai, vô hình trong tim em
Ta là ai, mất nhau giữa dòng đời
Xin chào, Mình là Thanh. Rất vui khi bạn ghé thăm blog này. Mình đã mất khá nhiều thời gian để suy nghĩ xem nên giới thiệu thế nào về bả...
Em là ai, là ai trong cuộc tình này
Anh là ai, là ai trong trái tim em
Ta là gì, là gì trong cuộc sống của nhau
Em là ai, tàn phai cuộc tình này
Anh là ai, vô hình trong tim em
Ta là ai, mất nhau giữa dòng đời
REVIEW
Nếu bạn là một người hay lo lắng, phiền muộn, "Quẳng gánh lo đi và vui sống" có thể là cuốn sách dành cho bạn. Đến với cuốn sách này, bạn sẽ được biết đến: Những điều cơ bản về lo lắng, phiền muộn, tác hại của lo lắng, phương pháp phân tích và giải quyết rắc rối, cách để bớt lo lắng bị chỉ trích, hoặc giảm lo lắng về tiền bạc, và những cách để tâm hồn bình yên.
Nếu bạn đang đau đầu về tình trạng tài chính tồi tệ của bản thân, đang ngập trong nợ nần hoặc cho dù lãnh lương hàng tháng và không phải nuôi cha mẹ già hay em nhỏ nhưng vẫn không thể nào có được một khoản tiền tiết kiệm, đây là cuốn sách dành cho bạn.
Nếu bạn quan tâm đến cuộc sống tự do tài chính khi về hưu, bạn nên đọc cuốn sách này.
Nếu bạn có một khoản tiền nhàn rỗi nhưng chán lãi suất gửi tiết kiệm ở ngân hàng quá thấp còn tham gia thị trường cổ phiếu thì quá rủi ro và bạn không biết dùng số tiền đó vào đâu, bạn cũng nên đọc cuốn sách này.
Thông qua những tình huống éo le của các nhân vật, tác giả khiến những người đọc chúng ta cảm thấy cực kỳ căng thẳng, sợ hãi, từ đó nhìn nhận lại chính thói quen tiêu xài và tình hình tài chính thảm hại của bản thân, để có thể nghiêm túc thay đổi và khiến cho những mục tiêu tài chính không còn quá xa vời. Đọc cuốn sách này thật sự đã giúp mình thay đổi tư duy về tiền bạc. Những thông tin và kiến thức trong cuốn sách này không hề cao siêu hay vĩ mô gì cả, nó là những thứ rất đơn giản, dễ hiểu, gần gũi.
Chương 1 - Khoảng cách giữa mơ ước và hiện thực
Ai cũng có ước mơ giàu sang, có cuộc sống an nhàn khi về già, thế nhưng thực tế dường như thật thảm hại. Nhiều người ngập trong nợ nần, nợ thẻ tín dụng, các khoản trả góp, mỗi ngày đều quay quắt vì tiền.
Chi tiêu không tính toán, bạn chỉ hết phiền muộn tạm thời.
Anh thương yêu,
"Ai lấy miếng pho mát của tôi" là một cuốn sách khá mỏng, chỉ mất chừng một tiếng là đọc xong. Sách rất dễ đọc, vì nội dung của sách là một câu chuyện ngụ ngôn về hai chú chuột và hai người tí hon đi tìm các kho pho mát để làm thực phẩm và niềm vui sống cho bản thân. Thông qua câu chuyện đó, tác giả gửi gắm những thông điệp về cách thức và thái độ để đối mặt với sự thay đổi và những thử thách trong cuộc sống. Có lẽ, thông điệp đơn giản và rõ ràng, được truyền tải dưới hình thức câu chuyện kể ngắn gọn, là lý do khiến "Ai lấy miếng pho mát của tôi" trở nên dễ đọc, dễ cảm và dễ lưu truyền.
Yêu bao năm chẳng ngờ một ngày em nói với anh:
"Mình sẽ tốt hơn khi chúng ta là bạn."
Vì anh sai? Vì anh đã sống quá mơ mộng bên một người.
Cô và anh vô tình chạm mặt nhau trên đường. Anh rủ cô đi dạo và nói chuyện một chút, cô đồng ý.
- Anh có muốn chơi một trò không? - Cô cất lời sau vài phút thinh lặng đi cạnh nhau mà không ai nói gì.
- Trò gì? - Anh thắc mắc.
- Trò nói thật. Mình chia tay cũng khá lâu rồi, giờ có thật thà với nhau cũng không sợ ảnh hưởng mối quan hệ.
- Vậy à? Nhưng sao em còn muốn nghe những điều thật lòng lúc này, đâu còn quan trọng nữa?
- Em không biết tại sao nữa. Chỉ là, tự dưng em muốn vậy.
- Ừm. Ok. Em muốn hỏi trước không?
Anh nhìn cô với ánh mắt dò xét, giọng anh rất dè chừng. Xưa giờ cô vẫn luôn tỏ ra bí ẩn và hay làm những điều anh chẳng thể hiểu nổi.
- Điều anh cho là dơ bẩn nhất mà anh từng làm là gì?
Anh hít một hơi căng tràn lồng ngực bầu khí êm dịu của mùa thu Hà Nội. Anh yêu Hà Nội, yêu sự cổ kính và trầm mặc của nơi này. Không biết có phải do vô tình lần đầu tiên anh đến Hà Nội cũng là một ngày mùa thu rất đẹp hay không, mà anh cứ nhớ mãi mùi không khí và quang cảnh bầu trời ngày hôm đó, anh ôm ấp mãi ấn tượng này trong trí nhớ.
Đợt này anh ra Hà Nội một mình, chẳng phải du lịch cũng không hề công tác. Anh đi để trốn chạy bóng hình của một người con gái ở Sài Gòn. Người con gái anh yêu thương vô cùng, thương hơn chính bản thân của mình, nhưng không thể ở bên cô. Cô đã rời xa anh, lạnh lùng, không ngoảnh lại, chỉ có anh vẫn cứ mãi ngóng trông và hy vọng một ngày cả hai sẽ về lại bên nhau. Đã hàng trăm ngàn lần lý trí bảo anh phải quên cô ấy đi, phải buông bỏ thì mới có thể bước tiếp, bạn bè anh nói gái trên đời này không thiếu, với một đứa sẵn thông minh lại dẻo miệng và đào hoa như anh thì càng không thiếu gái để yêu, chả việc gì phải lụy một đứa con gái như vậy. Ừ, thì đó là lý lẽ của kẻ ngoại cuộc, đó là phát ngôn của lý trí, còn anh, anh là thằng khờ luôn nghe theo tiếng gọi của trái tim.
🛪🛪🛪
Anh quên sao được hả em. Tất thảy mọi ký ức và kỷ niệm về em đã được trí óc anh gói ghém thành một thước phim sống động đầy màu sắc và cảm xúc, bộ phim ấy không ngừng chiếu đi chiếu lại trong tâm trí của anh, anh muốn tắt nó đi cũng không sao tắt được. Nhưng, thực ra anh đâu muốn tắt... Anh muốn nhớ về em...
Truyện ngắn "Chiếc lược ngà" là câu chuyện cảm động về tình cha con sâu sắc giữa anh Sáu và bé Thu. Anh Sáu xa nhà đi lính khi con gái chưa đầy một tuổi. Bé Thu chưa từng gặp ba mà chỉ biết về ba qua tấm ảnh ba chụp chung với má. Năm Thu 8 tuổi, anh Sáu trở về nhà thăm gia đình, vì anh Sáu có vết thẹo trên mặt nên bé Thu không nhận ba. Bé cư xử vô lễ và lạnh nhạt với anh Sáu vì nghĩ đây không phải ba của mình. Khi bé Thu qua nhà bà ngoại, được bà kể về nguyên nhân vết sẹo đó của ba, Thu day dứt, trằn trọc cả đêm. Ngày hôm sau, thu nhờ bà ngoại đưa về nhà. Trước lúc anh Sáu đi, bé Thu đã chạy đến ôm ba và bày tỏ tình cảm với ba. Hai cha con hàn gắn lại tình cảm sau nhiều năm xa cách. Thu dặn ba sau này về nhớ mua cho nó một cây lược. Trong những ngày ở chiến khu, anh Sáu đã làm chiếc lược ngà với hy vọng sau này khi trở về thăm con, anh sẽ trao cho bé. Nhưng không may, anh đã hi sinh khi chưa kịp làm điều ấy.
- Em muốn anh không?
Tôi cười ranh mãnh và hỏi khi đang nằm ở trên người em. Em bẽn lẽn gật đầu. Chỉ chờ có vậy, tôi lao vào ngấu nghiến đôi môi em. Môi tôi di chuyển dần xuống phía dưới em, tôi âu yếm hôn lên những chỗ tôi đi qua, nâng niu từng milimet cơ thể của em. Cơ thể em căng lên theo từng nhịp chuyển động của tôi, thật là thích.
Tôi thích được gần gũi em. Cô gái của tôi bao giờ cũng có mùi thơm nhẹ nhàng, làn da mịn màng và đặc biệt những lần em rúc vào người tôi khiến tôi chỉ muốn tan chảy. Cảm tưởng như tôi đang ôm cả thế giới trong tay.